Đại trưởng lão Gia Cát Phong mỉm cười ngồi ở giữa băng ghế giám khảo, hai bên trái phải là Phong Tuyết Vương, Hoàng Phủ Công, tiếp theo là là Dương Quốc Công, ba vị đại thi hào Trương, Lý, Tạ, và Liễu Khuynh Ngữ ngồi ở ngoài cùng, về phần Liễu Thiển Thiển, nàng ấy chỉ đến để chơi thôi.
                Nhìn Liễu Khuynh Ngữ kỹ càng như vậy, thật lòng mà nói, Diệp Thiên Dật rất cảm động, chưa có người phụ nữ nào mà hắn từng thấy lại có vẻ tao nhã như cô gái này, là loại đại gia khuê các nhưng lại không hề quá toát ra vẻ phô trương, những đại gia khuê các khác không thể so sánh được!
                Những nhân tài trẻ tuổi này có xuất thân từ nhiều gia tộc lớn, đương nhiên là từ đế quốc lớn, cũng có thể có gia tộc nhỏ, nhưng hẳn là một tài tử, là người tài giỏi, cũng có thể xuất thân từ các môn phái khác nhau, tóm lại, thân phận của bất kỳ người nào cũng đều có thể đè ép đám người Tần Triều, Lâm Trường Thiên. Bọn họ không màng đường xa xa xôi, cách trở vạn dặm mà đến đây là vì những cường giả và những người nổi tiếng trứ danh trên khắp đại lục để thể hiện bản thân và có được cơ hội nay lên cành cao, hoặc thậm chí để theo đuổi Liễu Khuynh Ngữ.
                Để thể hiện bản thân và theo đuổi Liễu Khuynh Ngữ, tuyệt đối cũng phải có thân phận tương tự như Hà Thường Vũ, thân phận của người kế thừa môn phái hẳn là đứng đầu những người này ở đây, hơn nữa đại đa số bọn họ còn hy vọng có cơ hội được vị cường giả nào đó để ý nữa.
                Thân phận của bọn họ có thể mạnh hơn nhiều so với công tử của bốn đại gia tộc của Đế quốc Thiên Thủy, nhưng thân phận của Hà Thường Vũ nhất định đè bẹp bọn họ, nếu không thì bọn họ không cần tham gia hội thơ để chứng tỏ bản thân! Hà Thường Vũ có cần không? Hắn ta không cần! Hắn đến đây hoàn toàn là để thể hiện bản thân, để xem liệu hắn có thể làm hài lòng Liễu Khuynh Ngữ hay không.
                Liễu Khuynh Ngữ rất yêu thích văn thơ, thành tích của nàng trong lĩnh vực này thậm chí đã đạt tới trình độ của những đại thi hào bên cạnh, nếu có thể làm nàng kinh ngạc thì sẽ rất dễ lấy lòng nàng.
                Nhưng hắn ta cũng nhìn thấy Mộ Thiên Tuyết! Hắn bắt chuyện, bị cự tuyệt, không dám tiếp tục qua đó nữa, đó là một cảm giác không dám bất kính xuất phát từ tận đáy lòng! Nàng không nói lời nào, cứ thế bước đi, Hà Thường Vũ cũng người con gái này nhất định không đơn giản.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play