Diệp Thiên Dật đi trong Vương thành, người trên đường vốn cũng không nhiều, có lẽ nhiều nguời hơn đang tu luyện ở một nơi nào đó, nhưng mà cũng không phải là ít, bởi vì những tiểu thương đang bày sạp hàng trên đường khá đông!
            Những người này đều là cường giả, bày sạp hàng ở đây chỉ có một điều kiện, lấy vật đổi vật! Nếu ngươi nhắm được bảo vật nào trước mặt bọn họ, thì ngươi lấy bảo vật của bản thân ra trao đổi, nếu hắn đồng ý đổi, vậy thì các ngươi đôi bên đều có lợi! Bởi vì căn bản là thứ lấy ra trao đổi đều là thứ bọn họ dùng không được!
            Dùng không được không có nghĩa là không phải đồ tốt, ở đây cũng có những thứ đồ rất tốt, chỉ có điều là vô dụng đối với bọn họ!
            Dù ở trong thành này, nhưng đa số mọi người vẫn đeo mặt nạ, đặc biệt là những tiểu thương đó, sở dĩ phải đeo mặt nạ vào là vì đề phòng lỡ như có người nhắm được đồ của bọn họ rồi nhưng lại không muốn trao đổi với họ, muốn tìm cơ hội ngấm ngầm ra tay. Giết người cướp bảo vật thì sao? Bởi vậy, che giấu thân phận là cần thiết.
            Đương nhiên rồi, có những người bọn họ không quá để ý những điều này, cũng là những người mà họ dựa vào dung mạo để gặp người khác, cũng khá nhiều, cảnh tượng này ở sáu Trùng Thiên bên dưới rất khó có thể nhìn thấy.
            Diệp Thiên Dật đi rất lâu cũng không tìm được thứ nào mà bản thân cảm thấy có hứng thú.
            Chủ yếu là do mắt nhìn của Diệp Thiên Dật quá kén chọn rồi, những bảo vật trên người hắn đều rất ghê gớm, vậy nên đối với hắn mà nói chẳng có cái quái gì có hiệu quả hay cho là có hiệu quả cả, nhưng hiệu quả không lớn Diệp Thiên Dật cũng không xem ra gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play