Hoàng Môn này là khái niệm thế nào? Bình thường mà nói, có thể được tôn làm Hoàng Môn, có nghĩa là trong tông môn hoặc gia tộc có một người Thái Cổ Thần Vương cảnh, có lẽ không nhất thiết có, có lẽ là loại lão quái vật vạn năm, mấy trăm năm không xuất thế một lần.
Ngoài cái này ra, có lẽ là cái gì mà Thần Tôn cảnh, Thần Hoàng cảnh, Thần Quân cảnh, nhiều như kiến, Thiên Thần Cảnh có lẽ là nhiều như kiến, có lẽ đến Tam Hồn cảnh mới ít đi một chút! Có lẽ Hoàng Môn, Chân Thiên Cảnh thế nào đi nữa cũng có trên trăm người nhỉ? Thần Minh cảnh mười hai mươi có lẽ có thể có chăng? Đây là Chúng Thần Chi Vực mà! Một thiên tài ở đây cơ bản không hề đáng tiền.
Vậy nên, nơi như thế này, một thành phố chính như thế này, mấy loại công tử giỏi giang ở trong đây thật vô số kể.
Diệp Thiên Dật đưa theo Liễu Khuynh Ngữ xinh đẹp lộng lẫy, còn có khí chất tuyệt vời, cho dù Tần Vô Tâm không xem là lộng lẫy thì cũng có mỹ nữ Liễu Thiển Thiển đã lớn, bốn người như vậy ở trong thành trì phồn hoa này, cũng đủ thu hút ánh nhìn của không ít người.
Mỹ nữ, cho dù là ở đâu, đều đặc biệt, đều thu hút sự chú ý, đặc biệt là loại mỹ nữ khí chất như vậy, vậy chắn chắn phải che giấu đi sự rực rỡ của cái gọi là mỹ nữ đó lại!
Ánh mắt của Tiêu Dịch vụt qua, đột nhiên nheo mắt lại!
“Diệp Thiên Dật!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT