Diệp Thiên Dật nghe Lạc Cơ nói vậy thì lại cười nói: "Tiền bối, không thể nói như thế được, bây giờ ta nói vậy thì người lại nói là ân oán, thế sao vừa nãy lúc người kia nói ta lại không ai đứng ra nói thế? Không ai nói chuyện giúp ta? Sao nào, bây giờ ta mắng hắn ta lại sao rồi sao?"
            "Mặc kệ là Quan Hồng Phong hay là Hoàng Bác, bọn họ chỉ là đang chất vấn ngươi, bọn họ cũng có quyền chất vấn ngươi!"
            Lạc Cơ nói.
            "Xin lỗi nhé, ta cảm thấy đây không phải chất vấn, mà là cười nhạo, ta chính là muốn khiến bọn họ chừa cái thói ấy đi."
            Diệp Thiên Dật nhếch miệng cười một tiếng.
            Đám người: "..."
            "Mà... nguyên nhân của chuyện này cũng là do bọn họ cười nhạo ta? Ta mắng lại không được sao? Ta có tư cách này chứ? Văn hóa văn hiếc cái gì ta không có, bởi vì ta cảm thấy cái này không giúp ta mạnh lên được, cũng không giúp ta tìm về tôn nghiêm được!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play