“Đa tạ!” Lục Thư Chương nhìn thấy Trần Phỉ, theo bản năng nói. Vừa mới cảm giác được Trần Phỉ còn đang cách mấy chục dặm, không ngờ nhanh như vậy đã chém giết một tên Băng tộc khác, đồng thời còn chạy tới.
“Cám ơn ta làm gì, nếu không phải ngươi dùng Băng Phong Ấn ngăn cản hắn, có lẽ đã bị hắn chạy thoát.” Nghe được lời Lục Thư Chương, Trần Phỉ không khỏi nhẹ giọng cười nói.
Tay Trần Phỉ vung lên, hơn ba mươi đạo linh túy trong phạm vi trăm dặm nhao nhao bay vào Tàng Nguyên Chung, đồng thời còn có ba mươi mấy kiện trung phẩm huyền bảo. Giống như trước đó, Trần Phỉ thu những huyền bảo này nhỏ lại như hạt bụi, cất vào trong tay áo.
“Không có ta ngăn cản, hắn cũng không thể thoát khỏi ngươi.” Ánh mắt Lục Thư Chương phức tạp nhìn Trần Phỉ.
Quá cường đại, Lục Thư Chương thừa nhận, hắn thật sự ghen tị. Thậm chí ngay cả cảm xúc ghen tị cũng nhanh chóng biến mất, chuyển thành một loại cảm giác ngưỡng mộ.
Lục Thư Chương hoàn toàn không nghĩ tới, mình có một ngày, lại đi ngưỡng mộ một Nhật Nguyệt cảnh cùng giai. Cho dù là những Nhật Nguyệt cảnh đỉnh phong trong Càn Khôn phủ, cũng chưa từng khiến Lục Thư Chương sinh ra cảm giác như vậy.
Nhật Nguyệt cảnh đỉnh phong mà thôi, những người kia bây giờ cảnh giới cao hơn hắn, chỉ là thời gian tu luyện dài hơn hắn. Cùng một thời gian tu luyện, Lục Thư Chương tự nhận sẽ không thua bất kỳ ai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT