Thời gian ba canh giờ trôi qua rất nhanh, bốn người Trần Phỉ đã hơi chợp mắt, trải nghiệm lúc trước quá mức kích thích, khiến tâm thần bốn người đều vô cùng mệt mỏi.

Ong ong!

Sóng gợn ở vị trí cửa vào quỷ cảnh hơi chấn động, ánh mắt tất cả đệ tử thoáng cái mở ra, phát hiện là hai trưởng lão Tôn Thuyên và Tần Định Vũ đã trở lại.

Nhưng so với lúc mới vừa tiến vào tiêu sái phiêu dật, giờ phút này khí tức của Tôn Thuyên có vẻ hơi uể oải, vả lại trên người cũng mang theo không ít vết thương.

Tần Định Vũ ở một bên ngược lại là thần sắc khí tức không có bao nhiêu biến hóa, trên mặt cũng mang theo nụ cười khẽ, phảng phất hết thảy đều ở trong khống chế.

Tôn Thuyên quay đầu lại nhìn thoáng qua quỷ cảnh, chỉ thấy đạo gợn sóng ở cửa vào kia, từ lúc vừa rồi hơi dao động, lại bắt đầu kịch liệt chấn động, nhưng chỉ trong chốc lát, liền hóa thành một đạo hư ảnh, biến mất không thấy.

Tất cả đệ tử không khỏi ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn về phía hai người Tôn Thuyên.

"Phong Quỷ Cảnh vỡ nát, nhiệm vụ lần này kết thúc, điều chỉnh một canh giờ, một canh giờ sau trở về môn phái." Tôn Thuyên nhìn mọi người, trầm giọng nói.

Trong mắt một ít lão đệ tử có chút nghi hoặc, bọn họ trải qua những quỷ cảnh khác, có rất ít quỷ cảnh sẽ nghiền nát nhanh như vậy, sau khi giết Quỷ Vương, kỳ thật quỷ cảnh còn có thể tiếp tục khai phá một đoạn thời gian.

Nhưng liên tưởng đến quỷ cảnh đột nhiên phát sinh nhiều tình huống như vậy, nếu vỡ nát, cũng không phải là chuyện không thể tiếp nhận.

Chỉ có những đệ tử mới kia, cho rằng đây là kết quả tất nhiên sau khi giết Quỷ Vương.

"Quỷ cảnh lần này, ít nhiều có hơi mất nhiều hơn được."

Hai người Tôn Thuyên đi qua một bên, Tôn Thuyên khẽ thở dài một hơi. Quỷ Vương giết thì giết, nhưng đệ tử chết nhiều như vậy, nhìn thế nào cũng phải hoảng.

"Con đường tu luyện võ học đầy rẫy chông gai, không có gì là hoàn hảo cả."

Tần Định Vũ lắc đầu, lật tay phải, nhìn một khối ngọc thạch tàn phiến trong tay, nói: "Cũng không tính là không có thu hoạch gì, người nọ bị Quỷ Vương nuốt, không nghĩ tới sau khi Quỷ Vương chết, sẽ lưu lại vật như vậy, giữa người nọ và Quỷ Vương, trước kia tất nhiên có liên quan rất sâu."

"Công pháp lưu lại trong miếng ngọc này không tệ?" Tôn Thuyên ngẩng đầu hỏi.

"Cũng được, dưới tuyệt cảnh, chuyển hóa chính mình thành hình thái bán quỷ. Người nọ coi như là thiên phú kỳ tài, sau khi thành bán quỷ, làm sao để chuyển thành thân thể nhân loại, cũng bị người này nghiên cứu hơn phân nửa."

Tần Định Vũ khẽ gật đầu, tiếp tục nói: "Tuy rằng còn chưa hoàn chỉnh, mà trong đó có không ít tệ đoan, nhưng quả thật là một môn công pháp tốt."

Vẻ mặt Tôn Thuyên khẽ động, biến người thành bán quỷ, loại chuyện này, Tôn Thuyên tuyệt đối sẽ không đi làm. Nhưng nếu có hi vọng từ bán quỷ lại biến thành người, vậy công pháp này cũng có chút ý tứ.

"Trở về bẩm báo chưởng môn sau, lại để những trưởng lão khác cùng nhau đánh giá một phen, nếu như có thể tiếp tục hoàn thiện, năng lực bảo vệ tính mạng ngược lại tăng lên rất nhiều." Tần Định Vũ cười nói.

Tôn Thuyên không nói gì, khẽ gật đầu, quay đầu nhìn thoáng qua đệ tử trong doanh địa, lúc tới có hơn một trăm người, hiện giờ nơi này tính toán kỹ lưỡng, chỉ còn lại có ba bốn mươi người.

Tu hành võ đạo, có đôi khi chính là họa phúc làm bạn như vậy.

Một canh giờ sau, doanh địa bị phá hủy, mọi người ngồi lên xe ngựa, bắt đầu trở về môn phái.

"Mục sư đệ, đệ ngồi bên cạnh đi, ta ngồi bên này, ngắm phong cảnh bên ngoài."

Trương Phương Quỳnh nhìn thoáng qua Mục Lãng Đào bên cạnh Trần Phỉ, cười nói.

"Được, mời sư tỷ ngồi." Mục Lãng Đào không nghi ngờ gì, vội vàng đứng dậy nhường chỗ.

Trần Phỉ cảm giác được một thân thể mềm mại ngồi sang một bên, một mùi cơ thể nhàn nhạt bay vào trong mũi, Trần Phỉ theo bản năng giật giật mũi, thật dễ ngửi.

Trương Phương Quỳnh cũng không quấy rầy Trần Phỉ, chỉ thỉnh thoảng nhìn cảnh tượng bên ngoài thùng xe, lại thỉnh thoảng liếc nhìn gò má Trần Phỉ một cái, trên mặt luôn mang theo nụ cười nhợt nhạt.

Trần Phỉ không phát hiện gì, mà khoanh chân tu luyện Thông Nguyên Công.

Đến Phong Quỷ Cảnh mấy ngày, Trần Phỉ chỉ có thời gian buổi tối tu luyện công pháp. Cũng may gần đây chỉ có Tĩnh Nguyên Quyết và Thông Nguyên Công cần xoát độ thuần thục, cũng không có công pháp khác chiếm dụng thời gian.

Cho nên độ thuần thục của hai loại công pháp này đều tăng khá khả quan, tiến độ tu luyện tầng thứ năm Thông Nguyên Công đã hơn phân nửa, phỏng chừng khoảng hai mươi ngày nữa, Trần Phỉ có thể tu luyện tầng thứ năm Thông Nguyên Công viên mãn.

Đến lúc đó chẳng những có thể thức tỉnh đặc tính công pháp Thiết Cốt, tốc độ tu luyện của Trần Phỉ còn có thể lại tăng lên một đoạn.

Tĩnh Nguyên Quyết chuyên tu tâm thần lực, trải qua thời gian tu luyện dài như vậy, hiện giờ đã vượt qua cấp viên mãn, đang tiến về phía đại viên mãn.

Mà khi không ngừng tu luyện Tĩnh Nguyên Quyết, Trần Phỉ có thể mơ hồ cảm giác được tâm thần lực của mình tăng trưởng.

Không tới Luyện Khiếu Cảnh, tâm thần lực tăng trưởng đều chậm chạp gian nan. Trần Phỉ có thể ở Luyện Tủy Cảnh, có thể làm cho tâm thần lực bắt đầu tăng lên, đã dẫn trước rất nhiều võ giả.

Tâm thần lực, có thể nói là mấu chốt tương lai có thể đột phá Luyện Khiếu Cảnh hay không, Trần Phỉ dự định chờ sau khi Tĩnh Nguyên Quyết đột phá đến đại viên mãn, sẽ tìm một ít cơ hội, kiếm lấy một ít điểm cống hiến, đổi Tỏa Tâm Quyết.

Đến lúc đó hai công pháp kết hợp, tâm thần lực có thể một bên tăng trưởng, một bên tinh thuần, xem như trải đường để tu luyện trong tương lai.

Thời gian tu luyện trôi qua cực nhanh, năm canh giờ chớp mắt đã qua, thời điểm mọi người trở lại môn phái, mặt trời đã sớm hạ xuống.

Mặc dù vậy, trong môn còn có rất nhiều người nghênh đón bọn họ trở về.

Nhưng chờ mọi người lục tục xuống xe, trên mặt rất nhiều đệ tử nghênh đón cũng không khỏi lộ ra kinh sắc, bởi vì bọn họ phát hiện, rất nhiều người không có trở về.

Đi quỷ cảnh là một chuyện thập phần nguy hiểm, nhưng lần này đi, tu vi tối thiểu đều là Luyện Tủy Cảnh trở lên, còn có không ít võ giả Luyện Tạng Cảnh.

Cho nên mặc dù có hao tổn, cũng không nên hao tổn nhiều người như vậy.

Đợi sau khi xác nhận số người trở về chính là như vậy, một ít tiếng khóc đè nén bắt đầu truyền đến.

Trong môn rất nhiều đệ tử, kỳ thật cũng đã lập gia đình, gia quyến bình thường thường ở Tiên Vân thành, nhưng giờ phút này biết người nhà trở về, cũng đều chạy tới Nguyên Thần kiếm phái nghênh đón, kết quả chờ được lại là như vậy.

"Tiểu sư đệ!"

Quách Lâm Sơn nhìn thấy bóng dáng Trần Phỉ, trên mặt thoáng lộ ra vẻ vui mừng, vừa rồi hắn thật sự lo lắng Trần Phỉ không về được, dù sao tu vi của Trần Phỉ quá thấp, Đoán Cốt Cảnh đi Quỷ Cảnh, cùng nhảy hố lửa cũng không khác gì nhau.

"Quách sư huynh, sư phụ!" Trần Phỉ nhìn hai người Phong Hưu Phổ, chắp tay thi lễ.

Phong Hưu Phổ nhìn Trần Phỉ bình yên vô sự, khẽ gật đầu, tiếp theo phát hiện khí tức biến hóa của Trần Phỉ, phát hiện Trần Phỉ đã đột phá đến Luyện Tủy Cảnh.

Ánh mắt Phong Hưu Phổ khẽ sáng, đi quỷ cảnh chẳng những an toàn trở về, thậm chí ngay cả tu vi cũng tăng lên một bậc, quỷ cảnh này quả thực là để Trần Phỉ đi rèn luyện.

"Tiểu sư đệ, đệ đến Luyện Tủy Cảnh rồi à?" Quách Lâm Sơn cũng phát hiện khí tức biến hóa của Trần Phỉ, cao hứng vỗ mạnh vai Trần Phỉ.

"May mắn đột phá."

Trần Phỉ cười nói, tay phải chỉ ba người Cát Hoằng Tiết phía sau, nói: "Nhờ có ba vị sư huynh sư tỷ chiếu cố, lần này mới có thể bình yên trở về."

"Lời này của Trần sư đệ nghiêm trọng rồi." Cát Hoằng Tiết nhanh chóng khoát tay nói.

"Ta còn chiếm ánh sáng của đệ." Mục Lãng Đào cười nói.

Mấy người lại hàn huyên một lát, ba người Cát Hoằng Tiết rời đi, Trần Phỉ cũng về tới phòng ốc của mình, đồng thời dùng bồ câu đưa thư thông báo cho Trì Đức Phong tin mình trở về.

Thiếu sư phụ mình năm vạn lượng bạc, chuyện này Trần Phỉ vẫn nhớ rõ, kế tiếp tự nhiên phải ra sức luyện đan trả nợ. Dựa theo tiêu chuẩn thu nhập hiện giờ, phỏng chừng phải hơn một tháng, mới có thể trả hết số tiền này.

Vả lại Trần Phỉ còn muốn ở trong bảng điều khiển tích góp thêm một ít ngân lượng, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào. Lần này ở quỷ cảnh, Trần Phỉ thật sự sợ ngân lượng không đủ, vậy cuối cùng sẽ điên rồi.

Tích góp nhiều tiền, cố gắng tu luyện, sớm ngày tăng tu vi lên tới Luyện Tạng Cảnh.

Sáng sớm hôm sau, Trì Đức Phong mang theo một túi dược liệu lớn đi tới trước mặt Trần Phỉ.

"Nhìn thấy thư tối qua của ngươi gửi tới, ta cuối cùng cũng an tâm một chút." Trì Đức Phong thấy Trần Phỉ không thiếu tay thiếu chân, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Trì Đức Phong cũng hiểu qua quỷ cảnh, biết rõ hung hiểm, thật sự không phải võ giả bình thường có thể đi.

"Chuyện dược liệu Phi Lăng Đan, hỏi thăm thế nào rồi?"

Trần Phỉ rót cho Trì Đức Phong một chén trà, ngẩng đầu cười hỏi.

"Hỏi thăm qua rồi, tình huống không tốt lắm."

Nghe được câu hỏi của Trần Phỉ, Trì Đức Phong khẽ nhíu mày, nói: "Những dược liệu có niên đại, đường dây đều đã bị những cửa hàng kia chặn lại, ta nhiều nhất chỉ có thể mua được một ít lẻ tẻ, không thể mua được số lượng lớn như bây giờ."

Trần Phỉ khẽ gật đầu, ngược lại không có gì ngoài ý muốn.

Các loại dược liệu của Thường Phù Đan, không nói khắp núi đồi đều có, nhưng cũng không tính hiếm lạ cỡ nào, tốn chút tiền, vẫn là có thể mua được. Nhưng Phi Lăng Đan, nhất định phải dùng tới dược liệu có niên đại luyện chế, bằng không không cách nào thành đan.

Tiên Vân thành vận hành nhiều năm như vậy, kỳ thật rất nhiều lợi ích cũng đã được phân phối xong, dược liệu Phi Lăng Đan, tự nhiên càng là như thế.

"Trong đan sư liên minh, có thể mua được những dược liệu này không?"

"Có thể, nhưng cần đổi điểm cống hiến." Trì Đức Phong gật đầu nói.

Trần Phỉ vuốt cằm, loại đổi này, phỏng chừng yêu cầu điểm cống hiến không thấp, Trần Phỉ hiện giờ có một ít điểm cống hiến của đan sư liên minh, nhưng muốn trường kỳ đổi dược liệu, cũng không thực tế lắm, trừ phi Trần Phỉ vẫn làm nhiệm vụ của đan sư liên minh.

Nhưng nếu quả thật như vậy, tất sẽ ảnh hưởng đến việc tu luyện bản thân Trần Phỉ.

Nếu không, mỗi ngày kiếm được hơn một ngàn lượng mà nước mắt lưng tròng?

"Trong đan sư liên minh, gần đây có nhiệm vụ gì hay không?" Trần Phỉ ngẩng đầu hỏi.

Trần Phỉ luôn nhờ Trì Đức Phong giúp đỡ quan sát, nếu có nhiệm vụ gì tốt, lưu ý một chút. Dù sao thân phận đan sư này, vẫn là phi thường hữu dụng.

"Gần đây có một nhiệm vụ ảnh hưởng rất lớn, nghe nói rất nhiều đan sư đều nhận." Trì Đức Phong nhớ lại một chút, gật đầu nói.

"Nhiệm vụ gì?" Trần Phỉ tò mò hỏi.

"Cải tiến Phi Lăng Đan."

"Cải tiến Phi Lăng Đan." Trần Phỉ không khỏi ngẩn ra, Phi Lăng Đan không có vấn đề gì, dược hiệu so với Thường Phù Đan cao hơn rất nhiều, vả lại trải qua nhiều năm phát triển như vậy, thủ pháp luyện chế cũng tinh luyện nhiều lần.

"Nghe nói là liên minh cảm thấy Phi Lăng Đan đối với niên đại dược liệu yêu cầu quá cao, muốn tìm được một loại phương án thay thế, có thể không dùng đến nhiều cao niên dược liệu như vậy hay không, luyện chế ra đan dược lại mạnh hơn Thường Phù Đan."

Vẻ mặt Trần Phỉ khẽ động, điểm xuất phát này ngược lại vô cùng tốt, so với Thường Phù Đan Khinh Linh Đan, dược liệu đều rất dễ sinh trưởng, thỏa mãn nhu cầu của đông đảo võ giả.

Ngược lại là Phi Lăng Đan, tuy rằng dược hiệu mạnh hơn một mảng lớn, nhưng giá cả cũng tăng vọt, nguyên nhân chính là niên đại dược liệu yêu cầu quá nhiều.

"Phần thưởng của liên minh cho nhiệm vụ này là gì?" Trần Phỉ hỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play