Quý An Lê nhìn biểu cảm như đang nghĩ cậu đã chịu khổ sở của Lận Cảnh mà bật cười:
"Anh đang nghĩ linh tinh gì thế? Là vì đồ ăn ở viện nghiên cứu quá ngon, nên trên phi thuyền em uống không nổi mấy thứ dinh dưỡng lỏng kia."
Sau khi nếm thử món ngon ở viện nghiên cứu, cậu cảm thấy thứ dinh dưỡng sệt sệt không vị kia chẳng khác gì đồ ăn cho heo. Ai mà nuốt nổi chứ?
Lận Cảnh thở phào nhẹ nhõm:
"Ngon đến vậy sao?"
Quý An Lê ăn no nên tâm trạng rất tốt, ngồi đó mỉm cười rạng rỡ:
"Đúng vậy, món ăn phong phú nhà ăn nội bộ đúng là thiên đường. Nếu em mà có chút khả năng nghiên cứu, em đã xin vào làm nhân viên khoa học rồi. Vừa được ăn chực, vừa được ở bên cha mẹ, quá tuyệt vời."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT