Lận Cảnh từ nhỏ đã biết cha thiên vị, vì Lận Dự có sức khỏe yếu, thậm chí còn yếu hơn cả anh dù anh cũng mang khiếm khuyết gen. Cha không bao giờ cho anh biết tình trạng của Lận Dự mà chỉ căn dặn anh phải nhường nhịn anh ta.
Nhưng những sự việc xảy ra sau này khiến Lận Cảnh không ngờ cha mình lại thiên vị đến mức ấy.
Vì vậy, anh rời khỏi nhà họ Lận. Sau này, khi Lận Dự hạ độc anh cũng không rõ liệu cha anh có biết chuyện đó không hay đã ngầm cho phép nó xảy ra từ lâu rồi.
Bởi vì anh đã mất hết hy vọng và không còn muốn hỏi thêm một lời giải thích nào, anh hiểu rằng đứa con không được yêu thương sẽ chỉ nhận được một câu trả lời duy nhất khi hỏi bao nhiêu lần đi nữa:
"Nó đã khó khăn đến vậy, thì nhường nó một chút có sao đâu?"
Lận Cảnh không ngờ rằng sau hơn hai mươi năm sống, lần đầu tiên anh cảm nhận được sự thiên vị vô điều kiện đến từ một người chỉ mới gặp mặt ba lần, người chưa chính thức là bạ đời của anh. Khoảnh khắc vừa rồi, anh cảm nhận được sự ấm áp đó một cách rõ ràng, muốn nắm giữ lấy nó, nhưng lại mặc định rằng nó sẽ biến mất khi đối phương rời tay, vì bản thân anh sắp không còn thời gian.
Do tác dụng của độc tố ảnh hưởng đến khả năng hồi phục của vết thương, để tránh làm Quý An Lê lo lắng Lận Cảnh không cho cậu theo vào khi anh đi băng bó lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT