Túc Ninh không hề nói quá, thực sự có không ít kẻ muốn tìm hắn, thậm chí muốn giết hắn, điều này vượt xa khả năng chấp nhận của người bình thường.
"Họ chủ quán biết rõ hoàn cảnh của ta nên sẽ không cưỡng ép ta rời khỏi đây."
Trương Lực liếc mắt nhìn hắn: "Trông ngươi có vẻ rất đắc ý."
Vừa đi vừa trò chuyện, hai người chẳng mấy chốc đã đến trước cửa quán trọ Xuân Sơn. Trời vẫn lất phất mưa, từ xa đã có thể thấy rõ bóng dáng quán.
Chân Minh Châu là người ra mở cửa, vừa nhìn thấy Trương Lực liền ngạc nhiên: "Anh cũng đến à?"
Trương Lực nở nụ cười: "Tôi đến đổi ít lương thực thôi."
Chân Minh Châu đáp gọn: "À."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play