Phương Mặc quay sang phía Đường Khối, cười nhẹ nhàng nói: “Anh cũng rất vui.” Vui vì có thể cùng Đường Đường lớn lên, vui vì có thể tận mắt chứng kiến Đường Khối thay đổi từng ngày. Vui vì có thể mãi ở bên cạnh, bảo vệ Lục Đường Đường.
Lục Đường Đường cười híp mắt, dựa vào người Phương Mặc. Khoan đã? Không đúng, lúc nãy Dương Dương có phải vừa mới thân mật xoa đầu mình không?
Vì sao lại xoa đầu cậu, chẳng lẽ Dương Dương thật sự coi cậu như đứa con nít rồi?
Không hiểu nổi, Lục Đường Đường quyết định thôi không nghĩ nữa. Dù sao, mấy hành động thân mật nho nhỏ của Dương Dương dành cho cậu, bản thân cậu cũng chẳng thấy phản cảm gì. Có lẽ Dương Dương thật sự quá yêu thích cái thân hình nhỏ bé này của cậu, cũng không phải chuyện gì không thể chấp nhận.
Mấy anh em Lục Cảnh Hoa cũng đã thức dậy, cặp song sinh cùng nhau đi rửa mặt.
Lục Cảnh Hoa vào bếp, định xem có thể giúp ba mẹ được việc gì không.
Nhưng vừa vào cửa đã thấy vẻ mặt ba mẹ đầy vẻ mệt mỏi, anh lập tức giật mình, lo lắng hỏi: “Mẹ, sao sắc mặt ba mẹ xấu vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT