Phương Mặc biết rõ thời đại này, ăn cơm nhà người khác không mang gì tới là rất ngại. Thế nên cậu lén chạy về nhà, kéo tay bà nội làm nũng:
“Nội à, nội lấy cho con một ít gạo nhé? Mẹ của Đường Đường mời con ở lại ăn cơm, nhưng ông nội con dặn rồi, không thể ăn cơm không của nhà người ta được.”
Bà Phương cười vuốt tóc cháu nội, vui vẻ đồng ý:
“Được, nội lấy cho con ngay. Tiểu Mặc nhà ta thích Đường Đường như vậy cơ à? Hay là về nhà mình ăn cơm đi, nội làm cho hai đứa mỗi đứa một bát canh trứng, con mang sang cho Đường Đường nhé?”
Phương Mặc vội vàng lắc đầu từ chối:
“Không đâu nội, con đã hứa sẽ ở lại ăn cùng Đường Đường rồi, không thể thất hứa được. Nội cứ lấy cho con một ít gạo mang sang là được rồi.”
Thấy cháu kiên quyết, bà Phương không nỡ từ chối nữa. Trong ba đứa cháu trai, bà thương Phương Mặc nhất, vì cậu bé rất hiểu chuyện, hiếm khi nào vòi vĩnh linh tinh. Thấy cháu có được người bạn tốt, bà rất vui, nhanh chóng đi lấy cho cháu nội một cân gạo trắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play