Chu Nghiêm Phong đi đâu cũng giống như đến chỗ không người, cũng không ai nhìn thấy sự tồn tại của anh, chỉ có Tiểu Mạn Mạn có thể nhìn thấy, có thể chạm vào.
Cho nên anh vẫn tránh hiềm nghi, buổi tối đọc xong chuyện cho cô, nhìn cô ngủ cũng sẽ không ở trong phòng cô quá lâu, bình thường lại càng tránh tiếp xúc cơ thể, còn rất chú ý đến lời nói.
Bỗng nhiên bị cô chạy tới ôm, theo bản năng muốn đẩy cô ra nhưng ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt tươi cười đơn thuần của cô, cuối cùng nhẹ nhàng ôm cô như ôm con gái, mới không còn dấu vết kéo dài khoảng cách với cô nữa.
Nếu đã quyết định rứt khoát với ba vậy thì không có gì phải kiêng dè nữa.
Lúc này trong nhà cảm thấy cô nói chuyện với không khí, cảm thấy hình như bên cạnh cô có thứ gì đó đi theo, các bảo mẫu không dám tới gần phòng cô, bình thường nói một câu với cô cũng rất sợ hãi.
Ba cô bận rộn tổ chức hôn lễ có lẽ không có thời gian và công sức lãng phí vào những chuyện nhỏ này, chỉ dành thời gian tới kiểm tra và xem xét xung quanh, tra hỏi vài câu rồi lập tức rời đi.
Chu Nghiêm Phong bắt đầu giúp Tiểu Mạn Mạn đại náo trong đám cưới của ba mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT