Canh Mạnh bà là thứ khiến người ta quên sạch mọi chuyện kiếp trước, với bọn họ thì đó là vật cấm kỵ, vừa thần bí vừa đáng sợ.
Mạnh bà lại tự mình uống canh Mạnh bà? Không sợ quên sạch sao?
Chung Vọng vội vàng trấn an: “Canh đó với nàng ấy chẳng có tác dụng gì cả, chẳng khác gì nước lã.”
Tiểu cương thi thì mắt không rời tay Mạnh bà, nước miếng gần như nhỏ giọt: “Tỷ tỷ, canh đó ngon vậy ạ? Có ngon bằng canh cà chua trứng không?”
Nhìn nàng uống ngon lành như thế, thật khiến người khác phát thèm.
Mạnh bà nghe xong nhướng mày, tay phải lại xoay một vòng, bát canh mới lại xuất hiện.
Nàng cúi xuống, đưa cho tiểu cương thi, giọng dụ dỗ chẳng khác nào mụ phù thủy trong truyện cổ tích: “Con nếm thử một ngụm là biết liền mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT