Vù!
Trên boong tàu tầng thứ hai tất cả trưởng lão biến mất trong nháy mắt.
Phương Thường và Trương Vân Đình nhìn nhau, trong lúc nhất thời đều xấu hổ đến mức nhức cả trứng.
Đây chính là những trưởng lão trước kia bọn họ tôn kính sao? Sao cảm thấy đều là những người già mà không biết xấu hổ vậy?
Về phần Trương Vân Hi, lúc này vẫn nhìn chằm chằm Thẩm Thiên, ánh mắt nhìn ai cũng lạnh lùng như băng giờ lại ấm như nước mùa thu.
Nàng chậm rãi đi đến bên cạnh Thẩm Thiên, mỉm cười nói: “Sư đệ, lần này đến Bắc Hải thí luyện tu vi càng thâm bất khả trắc hơn trước kia!”
“Không biết vị trưởng công chúa điện hạ của Long tộc kia giờ ở đâu? Sao không đi cùng với sư đệ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play