“Sư tôn còn sống, quá tốt, thật sự quá tốt. Sư tôn, ngài còn sống, thật sự quá tốt, hu hu hu.”
Nước mắt Tần Nguyệt rơi lã chã, ôm Lý Hiên khóc như mưa. Đôi tay trắng như tuyết ôm chặt lấy Lý Hiên, giống như nàng lo lắng sau khi mình buông tay thì Lý Hiên sẽ biến mất.
“Không sao, không sao, ta sẽ không bao giờ chết. Tin tưởng ta, ta vĩnh viễn không tử vong.” Lý Hiên tiếp tục an ủi tâm trạng của nàng với giọng ấm áp.
“Vâng, vâng, sư tôn sẽ vĩnh viễn không, sẽ vĩnh viễn không chết.”
Cái đầu nhỏ của Tần Nguyệt vội vàng gật, thân thể mềm mại rúc trong lòng Lý Hiên, như một con mèo con cô độc không nơi nương tựa tìm thấy ngôi nhà duy nhất của mình.
Lý Hiên tiếp tục ôm nàng, dịu dàng an ủi nàng, cho đến khi nàng thiếp đi trong lòng, lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Một cách nhẹ nhàng, Lý Hiên muốn đặt nàng nằm lên giường bạch ngọc, nhưng lại phát hiện Tần Nguyệt vẫn đang túm lấy quần áo của hắn không chịu thả tay, vì vậy, hắn không còn cách nào khác ngoài việc tiếp tục ôm nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play