“Khi nào trở về, ta nhất định phải đưa trái này cho sư tôn. Ta đoán sư tôn nhất định sẽ rất vui vẻ.”
Tần Nguyệt khẽ nói, đôi mắt trong veo nhìn hướng thành Bạch Vân ở nước Đại Hạ, lẳng lặng nhìn chăm chú hồi lâu.
Bên kia.
Bên ngoài rừng rậm Mê Vụ.
Diệp Phàm với làn da ngăm đen và vóc dáng kiên nghị đang ngồi trên một tảng đá ăn cơm với vài người bạn đồng hành, vừa ăn, bọn họ vừa trò chuyện.
“Diệp Phàm đại ca, vì sao ngươi luôn giúp đỡ người khác? Mỗi lần gặp chuyện bất bình, ngươi đều ra tay giúp đỡ. Tuy cứu được người khác, trên người ngươi lại xuất hiện rất nhiều vết thương.”
Một cô nương hơi mập trong đội ngũ quan tâm nhìn Diệp Phàm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play