Còn Nho môn thì càng không trông cậy nổi, trăm việc không dùng được nhất chính là thư sinh.
Âm Thi lão nhân trước giờ luôn coi thường những người đọc sách, nên khinh thường sưu tầm thi thể của bọn họ.
“Hừ, phế vật, toàn là phế vật!”
Âm Thi lão nhân mặt trầm như nước, quơ ống tay áo, mây đen trước mặt tản ra, lộ ra thân hình của ông ta.
Phương Tri Hành thấy vậy thì cười giễu: “Thế nào, hết chiêu rồi à, dự định tự mình ra trận?”
Âm Thi lão nhân hừ hừ, cảm thán nói: “Cuối cùng đáng tin cậy nhất vẫn là bản thân lão phu!”
Lúc nói chuyện, ông giơ mạnh bàn tay phải lên, năm ngón tay mở ra, lòng bàn tay hướng lên trời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play