Tên đại hán vạm vỡ thiếu răng cửa trong nhóm đó rất lỗ mãng, thích bóp bờ mông đầy đặn của mấy cô nương người ta, lực tay hắn lại lớn khiến cô nương kia khổ không thể tả, đôi mắt rưng rưng chỉ có thể tủi thân khóc.
Phương Tri Hành thấy vậy lại hỏi: “Đại ca, nhóm người này là ai?”
Đinh Chí Cương liếc mắt qua, ồ lên mà trên mặt lộ vẻ khinh bỉ, giới thiệu: “Bọn họ là thợ săn trong Cấm Khu, là mấy kẻ liều mạng chuyên chạy vào Cấm Khu nguy hiểm để săn giết dị thú, đúng là mấy kẻ chơi với mạng sống.”
“!”
Phương Tri Hành nhíu mày lại, không khỏi hiếu kỳ: “Đại ca, huynh từng đến Cấm Khu chưa?”
“Tất nhiên là rồi!”
Đinh Chí Cương uống vài chén rượu, hắn nói chuyện chữ dính hết vào nhau, nhưng vẫn thao thao bất tuyệt: “Mùa xuân hàng năm, đại nhân sẽ vào Cấm Khu đi săn, chắc chắn là ta phải đi cùng rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT