Phương Tri Hành chặt đứt cánh tay phải của hắn bằng một đao, đánh lui khiến hắn chạy trốn, đương nhiên xem như chiến thắng hắn.
“Chúc mừng Ôn chỉ huy giết chết tên cướp.”
Phương Tri Hành đi lên trước, vỗ tay cười nói.
Biểu cảm Ôn Ngọc Đông nhanh chóng thu liễm, quay đầu nhìn qua, thản nhiên đáp: “Thực lực người này không tệ, nếu không phải Phương giáo đầu chém đứt một cái cánh tay của hắn, ta cũng không thể thoải mái xử lý hắn như thế.”
Phương Tri Hành liền nói: “Chậc, ta là mèo mù vớ cá rán thôi, dưới tình thế cấp bách một đao tùy tay, dường như là nhắm mắt chém, không ngờ lại chém trúng hắn. Ngoài ý muốn, hoàn toàn là ngoài ý muốn!”
Lúc nói chuyện, hắn đi lên trước, tháo mặt nạ bảo hộ xuống, lộ ra gương mặt trung niên râu ria rậm rạp.
Ôn Ngọc Đông hỏi: “Hắn là ai vậy, có ai quen không?”
Mọi người nhích lên xem thử, nhưng toàn bộ lắc đầu.
“Ồ quao, bắt được rồi!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play