Nhìn dáng vẻ khiếp sợ của Hạ Hâm, Phúc bá cười hắc hắc nói: "Những tư nguyên này, có một nửa là một mình lão nô cướp được."
"Ngươi trâu!" Hạ Hâm tán dương Phúc bá một tiếng, nói: "Rất không tệ, ghi cho ngươi một công."
"Là chuyện lão nô phải làm." Phúc bá vội vàng khiêm tốn quỳ cám ơn, trong lòng lại cực kỳ vui vẻ, có câu nói này của chủ nhân, bảy ngày vất vả cướp tài nguyên này, đáng giá.
Chủ nhân đã bắt đầu thay đổi cách nhìn về hắn, trong số hai vị thị thần bên cạnh chủ nhân bây giờ, chắc chắn hắn càng được chủ nhân coi trọng hơn Vân bà.
"Ừm." Hạ Hâm gật gật đầu, đột nhiên nghĩ đến cái gì, nói: "Trong thời gian ngươi đi ra ngoài, mỗi ngày Đồng Mỗ đều hỏi thăm tin tức của ngươi, hỏi chừng nào thì ngươi về, hình như rất mong ngươi về, lát nữa ngươi đi gặp nàng đi."
"A, thật sao?" Phúc bá nghe nói khi mình không ở trong phủ thân vương, Đồng Mỗ lại hỏi thăm chủ nhân tin tức của mình.
Nàng cũng rất để ý mình nha.
Trên mặt Phúc bá lộ vẻ kích động.
"Được rồi, chủ nhân, lão nô sẽ đi gặp nàng." Phúc bá nói: "Còn có một chuyện lão nô muốn bẩm báo cho chủ nhân."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT