"Đúng vậy, trời đất không thể tha thứ."
Lâm Huyền gật gật đầu, hiếm khi cảm thấy có cùng suy nghĩ với Cao Dương trong cùng một việc thế này:
"Nhưng mà bây giờ chúng ta cũng không thể nói người đã mất như thế... Dù sao chúng ta cũng không có chút khái niệm nào về thiên niên trụ này."
"Hoàng Tước đã giải thích qua cho tôi, thiên niên trụ là từ ngữ mà cô ấy tự sáng tạo ra, chủ yếu là để chúng ta không hiểu, không làm ảnh hưởng tới sự co giãn thời gian và không gian, cho nên chúng ta mới có thể nói ra. Tên ban đầu của thiên niên trụ chắc chắn sẽ chính xác và dễ hiểu hơn."
"Cho nên, hiện tại chúng ta cảm thấy thiên niên trụ giống như là một công cụ, một chuyện xấu. Nhưng rốt cuộc nó là cái gì, thì bây giờ chúng ta hoàn toàn không thể đoán được. Nhưng mà... tôi thật sự hy vọng sự thật đúng như lời cậu nói, thiên niên trụ là do con người tạo ra, là do con người thao túng."
Cao Dương mở to hai mắt.
Nhìn Lâm Huyền với vẻ khó tin:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play