Quý Hồi đã chuẩn bị sẵn nhiều cách nói.
“Không để ý xem, bị hết hạn...”
Khoảng cách giữa hai người không quá gần, nhưng Quý Hồi vẫn bị ánh mắt nhìn thấu hết của Cảnh Việt nhìn chằm chằm đến mức bất an.
Cách nói này rõ ràng không đủ sức thuyết phục.
“Thật sao?” Cảnh Việt đẩy chiếc cốc chắn bên tay mình ra xa một chút, “Cậu nhóc họ Tiết kia nói rằng thuốc ức chế là cậu ta mua trong ngày hôm đó. Bán thuốc quá hạn, cậu chắc cũng biết hậu quả sẽ ra sao.”
Anh từng bước ép sát cậu, “Tuyến thể của cậu làm sao? Bị bệnh à? Chuyện từ khi nào?”
Cổ Quý Hồi bỗng trở nên cứng đờ, không thể nào xoay chuyển dù chỉ một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT