Còn phía sau xe còn có không ít chó mèo, dường như chúng cũng ý thức được số phận bị chủ nhân bỏ rơi của mình, vừa chạy theo phía sau vừa kêu, thậm chí còn muốn lao lên xe nhưng đều không thành công. Mặc dù cũng có chủ nhân bất chấp lời khuyên can mà mở cửa sổ xe ra nhưng cũng chỉ có thể nhìn thú cưng của mình với đôi mắt ngấn lệ, gọi tên chúng, tạm biệt chúng, bởi vì chính phủ có lệnh cấm, những thú cưng này đều không thể rời đi cùng chủ nhân của chúng.
Cuối cùng, những con chó mèo kia chạy mệt mỏi, chỉ có thể đứng bên đường, nhìn theo bóng dáng chủ nhân khuất dần, trong mắt chúng tràn đầy vẻ đau buồn.
Trương Hằng cũng nghe thấy tiếng chó sủa truyền đến từ con phố không xa, hiện tại hắn đang ở trong nhà thi đấu của thị trấn cùng với Trảm Phục Thiếu Niên, Khuê Gia, Chuột và Besonova, chiều ngày 26, nơi này đã đóng cửa nhưng ổ khóa trên cửa không thể cản nổi sợi dây thép trong tay Trảm Phục Thiếu Niên, nơi này không có ai khác, hơn nữa còn có phòng kín, rất thích hợp để bọn họ làm cứ điểm. Bác Sĩ và kỹ sư sửa chữa rời đi vào khoảng thời gian trời sắp sáng, mặc dù lời khuyên cuối cùng mà Trương Hằng đưa ra khiến bọn họ có chút lo lắng nhưng sau khi thương lượng, bọn họ vẫn quyết định rời đi theo kế hoạch ban đầu, bởi vì hai người thực sự không
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.