Vương Mai nhịn buồn nôn, nhặt hết tóc trong mì ra.  
Tô Thanh Ngư cũng vậy.  
Cô ăn xong bát mì với vẻ mặt lạnh lùng, sau đó dọn dẹp sạch sẽ.  
Vương Mai hơi bất ngờ, dù đói nhưng bà ta vẫn ăn rất miễn cưỡng, trong khi Tô Thanh Ngư thậm chí không nhíu mày, bà ta thán phục: "Chị tưởng các cô gái trẻ như em sẽ không ăn thứ này. Dù sao nhìn thứ này thật sự rất mất cảm giác ngon miệng."  
Trong phó bản đầy rẫy nguy hiểm, thức ăn chỉ cần đảm bảo an toàn là được, đến mức hương vị không quan trọng.  
Sống sót ra ngoài, tự khắc có thể mua sơn hào hải vị.  
Không ra được, có khi đây chính là bữa cơm cuối cùng.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play