Vân Sở Mạn tiến đến bên cạnh Cố Tễ Cảnh, hiếu kỳ hỏi: "Dường như anh và bà nội Lý rất thân với nhau."
Cố Tễ Cảnh "Ừm" một tiếng: "Anh và mẹ của anh đều được bà ấy chăm sóc rất nhiều."
Anh mở cửa ra, cười dịu dàng, nói: "Vân nữ sĩ, Tiểu Quyển, Tiểu Thư, chào mừng mọi người đến căn nhà trước kia của anh."
Vân Sở Mạn nhìn vào trong theo bản năng, dường như nhìn không sót một cái gì trong không gian nhỏ hẹp ấy, cô phát hiện mặc dù bên trong cũ kỹ nhưng lại rất sạch sẽ.
Rất nhanh, cô đã bị một tấm hình được trưng bày trên mặt bàn ở phòng khách thu hút sự chú ý.
Người phụ nữ trong tấm hình mặc sườn xám, mặc dù nghiêng người nhưng vẫn có thể nhìn ra đường nét ngũ quan có sáu phần tương tự với Cố Tễ Cảnh, phía trên cánh mũi còn có một nốt ruồi son nho nhỏ, cười lên trông rất dịu dàng.
Cố Tễ Cảnh nhìn theo ánh mắt của Vân Sở Mạn, trong khoảnh khắc nhìn thấy bức ảnh, đáy mắt anh dâng lên một tia buồn bã và hoài niệm, anh nhẹ nhàng đẩy đẩy lưng Vân Sở Mạn, mỉm cười dịu dàng nói: "Vào đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play