Sự chú ý của Cố Tễ Cảnh vẫn luôn đặt trên người Vân Sở Mạn, nghe hai đứa trẻ nói, anh ấy mới chợt nhận ra xung quanh còn có người khác.
Anh ấy cố gượng cười: "Tiểu Quyển và Tiểu Thư thích thì lần sau chú lại làm tiếp."
Hai đứa trẻ kéo dài giọng, đồng thanh đáp: "Vâng-"
Vân Sở Mạn nghe họ nói chuyện, trái lại thầm thở phào nhẹ nhõm.
Cô dựa vào giọng nói của Cố Tễ Cảnh để đoán vị trí của anh ấy, sau đó di chuyển sang bên cạnh hai bước, đoán chừng đã bước tới phía trước bên trái của anh ấy, cô mới xoay người cười nói: "Tôi cũng rất mong được ăn bánh sơn tra lần nữa nhưng mà Cố tiên sinh, chẳng phải anh vẫn còn việc phải làm sao? Hay là anh về trước đi, việc dọn dẹp bát đĩa để tôi lo là được rồi."
Lời cô nói hoàn toàn xuất phát từ ý tốt, công việc có thể khiến Cố Tễ Cảnh bị phân tâm thì chắc hẳn rất khẩn cấp và nghiêm trọng.
Tuy nhiên, Cố Tễ Cảnh nghe cô nói vậy, sắc mặt lại trắng bệch, phản ứng đầu tiên của anh ấy là Vân Sở Mạn đã tức giận, cô ghét bỏ mình rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play