Anh ấy nằm trong bóng đêm, nhớ lại chuyện xảy ra trong tối nay, khóe miệng chậm rãi nhếch lên, nhà họ Vân hoàn toàn khác trong tưởng tượng của anh ấy, đời sống ồn ào náo loạn như vậy hình như cũng rất thú vị.
Ngày hôm sau, chuyện đầu tiên Vân Sở Mạn làm sau khi tỉnh lại là trả lời tin nhắn của Cố Tễ Cảnh.
Cố Tễ Cảnh nhanh chóng trả lời: [Không sao. ]
Ngay sau đó, anh ấy lại gửi tin nhắn đến: [Tôi không cẩn thận làm quá nhiều đồ ăn sáng rồi, nếu Vân nữ sĩ không để bụng, có thể giúp tôi gánh vác một ít không?]
Ánh mắt của Vân Sở Mạn sáng lên, từ sau khi cô về nhà họ Vân thì chưa được ăn bữa sáng do Cố Tễ Cảnh làm, mặc dù tay nghề nấu nướng của dì giúp việc trong nhà cũng không tệ nhưng so với Cố Tễ Cảnh thì vẫn kém hơn rất nhiều.
Cô chỉ mới nghĩ, cái bụng đã bắt đầu lên tiếng, cô vội vàng trả lời: [Tất nhiên là không để bụng rồi!]
Cố Tễ Cảnh gửi một khuôn mặt tươi cười cho cô, cũng kèm theo tin nhắn: [Tôi sẽ đưa bữa sáng tới nhà họ Vân sau hai mươi phút. ]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT