Ban đầu cô định để cả Vân Quyển và Vân Thư cùng làm người mẫu nhưng để Vân Thư phấn chấn hơn, cô đã tạm thời thay đổi kế hoạch.
Tuy Vân Quyển đồng ý không làm người mẫu nhưng cô vẫn lo lắng cậu bé đang cố gắng chịu đựng. Tuy nhiên bây giờ nhìn lại, dường như Vân Quyển hứng thú với cách vẽ tranh hơn là việc làm người mẫu.
Vân Thư thì không hứng thú với những chuyện này lắm, cô bé ngồi trên ghế đẩu nhỏ, hai tay chống cằm, lo âu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Mỗi lần liếc nhìn bóng dáng nhỏ bé của cô con gái, Vân Sở Mạn đều muốn cười.
Đến lúc chính thức bắt đầu vẽ tranh thì trời đã tối, cả người Vân Thư càng thêm căng thẳng.
"Mẹ ơi con phải làm gì ạ?" Hai bàn tay nhỏ bé của cô bé không biết đặt vào đâu, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, ngẩng đầu hỏi.
"Thư giãn nào." Vân Sở Mạn nắm tay con gái: "Mẹ dẫn con đi thay quần áo trước."
Cô quay đầu định nói với Vân Quyển một tiếng, kết quả nhìn thấy cậu bé đang không nhúc nhích, ngồi xổm bên cạnh tờ giấy vẽ.
Vân Sở Mạn gãi đầu một cái, nói: "Tiểu Quyển, con giúp mẹ chà nhám những tờ giấy vẽ còn lại được không? Vừa rồi con đã thấy mẹ làm rồi thế nào rồi phải không?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play