Vân Sở Mạn lại bịt miệng Vân Hân Tâm lần nữa, cô ta không thể thoát ra chỉ có thể phát ra âm thanh ú ớ nhưng ánh mắt nhìn về phía Lý Yến Trân lại đầy oán hận và thù địch.
Lý Yến Trân chạm phải ánh mắt của cô ta thì hơi sửng sốt, sau đó suy sụp ngã ngồi xuống đất.
Vân Sở Mạn nhíu mày hỏi: "Tại sao từ nhỏ tôi đã ở nhà bà? Bà đã lừa dối nhà họ Vân như thế nào?"
Lý Yến Trân ngẩng đầu nhìn về phía cô, ánh mắt trống rỗng và tuyệt vọng. Bà ta khẽ cử động môi, chậm rãi mở miệng nói: "Ông già trong nhà và Vân Triệt là người cùng quê, vì vậy cũng mang họ Vân. Có một ngày tao và ông ấy về quê cúng tổ tiên, tình cờ gặp được gia đình Vân Triệt trở về. Khi đó tao và Mộc Thấm Linh đều đang mang thai. Sau đó, bọn tao tình cờ sinh con cùng một bệnh viện."
"Khi đó tao đã nảy sinh ý định tráo đổi con nhưng mà tao vừa ôm mày lên thì có người đi vào, lúc ấy tao sợ quá nên trực tiếp bế cả hai đi. Bệnh viện đó vừa nhỏ vừa cũ, cũng không có camera nên đương nhiên không ai biết tao đã bế cả hai đi. Chờ khi về đến nhà tao mới nhận ra mình đã gây họa, sau đó sợ Mộc Thấm Linh phát hiện nên đã đưa cả hai chạy trốn suốt đêm..."
"Sau đó Mộc Thấm Linh đến tìm nhưng lại không nhận ra tao. Tao vui mừng quá lại nảy sinh ý định tráo đổi nên đã giao Vân Hân Tâm cho bà ấy."
Bà ta lẩm bẩm nói: "Nói cũng kỳ lạ, mỗi khi Mộc Thấm Linh muốn làm lại xét nghiệm ADN hoặc điều tra hộ khẩu của mày, Vân Hân Tâm đều báo trước thời hạn cho tao để lấy tóc của mày hoặc là chuyển hộ khẩu của mày đi nơi khác."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play