Vân Sở Mạn nhướng mày, đây là bắt đầu đe dọa cô sao? Hai người này cũng không giữ được bình tĩnh quá nhỉ.
Nhưng mà cô khá tò mò không biết nguyên chủ đã trải qua chuyện gì hồi đại học, vì thế cô nhún vai nói: "Tôi không hiểu hai người đang nói gì."
Cố Khoảnh nghe vậy thì hơi ngạc nhiên, sau đó vô cùng tức giận bật cười nói: "Được, nếu em đã không nhớ, chúng tôi sẽ giúp em nhớ lại."
Vân Hân Tâm lại quay về phía máy quay, tỏ vẻ tội nghiệp nói: "Mạn Mạn, em giúp chị cởi dây ra có được không? Cổ tay chị đau quá."
Vừa dứt lời, vẻ mặt cô ta lập tức lộ ra vẻ hoảng loạn, đôi mắt cũng ngấn nước: "Mạn Mạn, em nói thật cho chị biết, có phải em vẫn còn giận chị không?"
Cô ta cúi đầu xuống, nhẹ nhàng khóc nức nở: "Nhưng năm đó chị thực sự không biết em thích A Khoảnh, nếu như chị biết..."
Cố Khoảnh vội vàng ngắt lời cô ta nói: "Hân Tâm, đừng nói bậy, từ đầu đến cuối người anh thích là em."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT