Cố Tễ Cảnh cười lắc đầu: "Không phiền, tôi rất vui nếu có thể giúp được cô, hơn nữa bản thân tôi cũng rất thích Bạo Quân và Tiểu Hắc."
Anh ấy mím môi, quay đầu nhìn Vân Sở Mạn: "Ngược lại là tôi phải cảm ơn Vân nữ sĩ."
Vân Sở Mạn ngạc nhiên nhìn anh ấy, cô đã làm việc tốt gì mà cần phải cảm ơn sao?
Sao cô lại không biết nhỉ.
Cố Tễ Cảnh nghiêm túc nói: "Lần đầu gặp Vân nữ sĩ, tôi đã cảm ơn rồi nhưng hôm nay nhìn thấy dáng vẻ của Tiểu Thư trước ống kính, tôi cảm thấy mình nên trịnh trọng nói lời cảm ơn một lần nữa."
Vân Sở Mạn chớp mắt, hồi tưởng lại lần đầu gặp anh ấy, hình như đúng là có chuyện như vậy, lúc đó cô còn cảm thấy rất khó hiểu.
Cố Tễ Cảnh nói tiếp: "Tiểu Thư nhà chúng ta là đứa trẻ duy nhất vẫn tự tin dù có vết bớt, có lẽ Vân nữ sĩ không nhận ra nhưng hồi nhỏ tôi cũng từng tự ti."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT