Anh ấy nhìn về phía bóng lưng tròn ủm của Vân Quyển, quả nhiên là quả báo nhãn tiền, trước đây anh ấy "phản bội" Vân Quyển, bây giờ đến lượt anh ấy bị Vân Quyển bỏ lại.
Cũng may Vân Sở Mạn bưng trà sơn tra ra kịp thời, Vân Thư mới không bận tâm đến chuyện thì thầm đó nữa.
Cố Tễ Cảnh uống ừng ực hơn nửa ly trà sơn tra, nặng nề thở phào một hơi, cảm giác căng thẳng khi thương lượng còn không bằng lúc bị Vân Thư nhìn chằm chằm.
Vân Sở Mạn khó hiểu nhìn anh ấy, chẳng lẽ lúc nãy ăn khuya mặn quá?
Thấy đã sắp 11 giờ, hai đứa nhỏ rửa mặt xong thì bắt đầu ngái ngủ.
Vân Quyển vừa dụi mắt vừa kéo tay áo của Cố Tễ Cảnh: "Cố tiên sinh, tối nay chú có ở lại không ạ?"
Vân Thư ngáp một cái, gục đầu, mắt khép hờ lẩm bẩm: "Đã muộn thế này rồi, chắc Cố tiên sinh chắc cũng ở lại như mọi lần thôi mà."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT