Anh ấy do dự đôi chút mới nói: "Về sau nhất định đừng để Tiểu Quyển và Tiểu Thư tiếp xúc với Vân Hân Tâm nữa."
Vân Sở Mạn khẽ mở to mắt, ý nghĩ xảy ra từ lâu trước đây bỗng trở nên rõ ràng hơn.
Nếu như đúng như những gì cô đã nghĩ thì việc nguyên chủ cất cuốn sổ có lời cảnh báo vào rương kho báu là điều khá hợp lý.
Bởi vì nguyên chủ đang mắc bệnh nan y, thời gian đã không còn nhiều nữa, hơn nữa với tính cách của hai đứa nhỏ thì chúng sẽ rất trân trọng rương kho báu kia, đợi đến khi chúng trưởng thành, biết chữ rồi sẽ nhìn thấy và tất nhiên, những lời cảnh báo này được truyền tải đến cho chúng.
Cố Tễ Cảnh thấy vẻ mặt của cô có hơi nặng nề, áy náy nói: "Xin lỗi Vân nữ sĩ, tôi không cố ý dòm ngó quyền riêng tư của cô nhưng tôi có một vấn đề muốn hỏi cô."
Vân Sở Mạn vẫn đang suy nghĩ về chuyện của nguyên chủ nên ánh mắt của cô khi nhìn về phía anh ấy có vẻ hơi trống rỗng.
Cố Tễ Cảnh tưởng mình đã vô ý đụng chạm tới vết thương lòng của cô, anh ấy có hơi đau lòng, đồng thời cũng có vẻ ảo não.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT