Đi chưa được hai bước thì anh ấy dừng lại, ánh mắt không tự chủ nhìn về ngăn kéo bên cạnh cái ti vi.
Nếu không nhớ nhầm, trong đó hình như có cái đèn pin, trước kia Vân Sở Mạn có đưa anh ấy dùng qua, độ sáng của nó đến bây giờ anh ấy vẫn còn nhớ rất rõ ràng.
Cố Tễ Cảnh nhíu mày, do dự hai giây rồi xoay người đi về phía ngăn kéo, mở ra xem, quả nhiên phát hiện cái đèn pin nặng trịch.
Anh ấy suy nghĩ, lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Vân Sở Mạn: [Vân nữ sĩ, tôi chuẩn bị ra ngoài lấy bức tranh, tôi mượn cái đèn pin một chút. ]
Anh ấy gửi xong tin nhắn, thấy Vân Sở Mạn không trả lời liền thoát ra đi đến phòng livestreams, lọt vào trong mắt anh ấy là khuôn mặt của hai đứa nhỏ vẫn chưa tẩy trang, anh ấy rùng mình một cái, nhanh chóng đem điện thoại để vào trong túi áo, đeo tai nghe, cầm đèn pin đi ra cửa.
Vừa đi vừa thầm nói: "Vân nữ sĩ bây giờ chắc không có thời gian xem tin nhắn..."
Tiểu khu đã cũ, đèn cảm ứng ở hành lang cũng không nhạy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play