Cô cười nói giải vây cho Cố Tễ Cảnh: "Tiểu Quyển, Tiểu Thư, không phải Cố tiên sinh không thích nhà chúng ta mà là chú ấy còn công việc, cho nên mới không thể ở lại."
Vân Quyển phồng má, chân nhỏ nhẹ đá xuống đất: "Như vậy sẽ không có cách nào khác rồi... Công việc rất quan trọng."
Vân Thư rũ lông mày nhỏ, nhỏ giọng nói: "Nhưng Cố tiên sinh không nghe được câu chuyện trước khi ngủ thì thật đáng thương."
Cố Tễ Cảnh thấy dáng vẻ mất tinh thần của bọn họ, lại cảm thấy hơi áy náy, hoàn toàn đã quên nguyên nhân dẫn đến tình cảnh hiện tại là do Vân Quyển hãm hại anh ấy.
Vân Sở Mạn nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm của hai đứa nhỏ: "Có thể nghe nha, các con đã quên lần đầu tiên Cố tiên tiên sinh nghe được câu chuyện trước khi ngủ như thế nào rồi sao?"
Nghe thấy lời cô nói, Cố Tễ Cảnh và hai đứa nhỏ lập tức nhớ đến tình huống khi ấy.
Hai má Cố Tễ Cảnh nóng lên, trong đầu toàn bộ đều là dáng vẻ lúc đó mình say rượu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT