Vân Sở Mạn trợn to mắt, hoảng hốt nói: "Cố..."
Cố Tễ Cảnh vội vàng giơ ngón tay đặt lên môi: "Suỵt."
Vân Sở Mạn bịt miệng gật đầu theo phản xạ, đợi bình tĩnh hơn rồi mới khẽ giọng nói: "Cố tiên sinh, anh tới khi nào vậy? Sao lại ngồi sau tôi? Thật xin lỗi, tôi không biết là anh, anh không sao... A, anh có sao!"
Cô còn chưa nói xong thì đã nhìn thấy hai "dòng sông" nhỏ màu đỏ chậm rãi chảy xuống từ dưới mũi Cố Tễ Cảnh.
Vân Sở Mạn lập tức cảm thấy trước mắt tối sầm, cô thầm nghĩ không ổn, ngất mất thôi!
Cô cắn mạnh vào đầu lưỡi, cố gắng để bản thân tỉnh táo rồi cúi đầu tránh không nhìn vào máu trên mặt anh ấy, tay chân luống cuống lấy khăn giấy từ trong túi ra, dựa vào cảm giác mà vỗ lên mặt anh ấy: "Cố tiên sinh, anh chảy máu mũi, nhanh tự lau đi, tôi sợ máu nên không giúp anh được, xin lỗi nhiều!"
Cố Tễ Cảnh còn hơi ngơ ngác, anh ấy nghi hoặc mà "Hả?" một tiếng, nhận lấy khăn giấy theo phản xạ, nhìn thấy máu trên đó thì hơi sửng sốt, nhìn chằm chằm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play