Cố Tễ Cảnh ngẩn người, hình như cũng có lý.
Vân Sở Mạn mỉm cười nhìn hai đứa nhỏ đang ngủ say, nhẹ nhàng cầm bàn tay mũm mĩm của Vân Quyển đang áp trên má ra, lại vén lọn tóc rơi xuống mũi Vân Thư ra sau tai.
Cô chậm rãi nói: "Bây giờ Tiểu Quyển Tiểu Thư còn nhỏ, rất dễ bị ảnh hưởng bởi thế giới bên ngoài, cách làm của Cố tiên sinh là vì muốn tốt cho chúng, điều này không có gì sai cả, dù sao anh cũng là cha của Tiểu Quyển Tiểu Thư."
Cô nhìn Cố Tễ Cảnh, cười nói: "Dù quan hệ của chúng ta như thế nào, thì đó cũng là sự thật không thể thay đổi, hơn nữa bản thân Cố tiên sinh lại rất ưu tú, Tiểu Quyển Tiểu Thư rồi sẽ chấp nhận anh, đến lúc đó, Cố tiên sinh còn muốn làm 'người vô hình' sao?"
Cố Tễ Cảnh thử tưởng tượng một chút, rất nhanh đã có được câu trả lời, không muốn.
Anh ấy không phải là không có năng lực bảo vệ Vân Sở Mạn và hai đứa nhỏ.
Nguyên nhân làm như vậy, chủ yếu là vì anh ấy biết Vân Sở Mạn và hai đứa nhỏ không thích mình cho lắm, nếu anh ấy lại gây ra rắc rối, rất có thể anh ấy sẽ mất đi cơ hội tiếp xúc khó khăn lắm mới có được này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play