Trải qua một ngày này, thật ra cậu bé đã có một chút ấn tượng tốt với Cố Tễ Cảnh, ít nhất biết rõ anh ấy là người tốt, sẽ nấu cơm giúp chúng, còn có thể giúp chúng đưa Tiểu Hắc đi bệnh viện, quan trọng nhất là vì mẹ khỏe mạnh mà cảm thấy vui vẻ.
Vân Quyển rối rắm nhíu mày, mặc dù cậu bé vẫn hơi kiêng kỵ với Cố Tễ Cảnh, cảm thấy anh ấy sẽ giành mẹ của mình nhưng dù sao giờ Cố Tễ Cảnh cũng là khách, ban ngày lại chăm sóc cậu bé và Vân Thư, dù sao cậu bé cũng nên báo đáp một chút.
Nghĩ đến đây, Vân Quyển nắm chặt tay lại như hạ quyết tâm, cậu bé đứng lên mím chặt môi, nhúng vào một miếng dạ dày bò, sau đó nhanh chóng thả vào trong bát của Cố Tễ Cảnh, tốc độ nói cực nhanh: "Ăn đi."
Cố Tễ Cảnh nghe thấy giọng của cậu bé thì lấy lại tinh thần, cúi đầu ngơ ngác nhìn miếng dạ dày bò trong bát lại hơi ngạc nhiên nhìn về phía cậu bé.
Vân Quyển xấu hổ tránh ánh mắt của anh ấy, chỉ để lại cho anh ấy một đầu lông xù.
Cố Tễ Cảnh nhìn lỗ tai cậu bé hồng hồng nở nụ cười, rất quý trọng ăn miếng dạ dày bò: "Cảm ơn, ăn rất ngon."
Vân Quyển vẫn không có quay đầu lại, âm thanh buồn bã khó chịu nói: "Không cần cảm ơn..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT