Nam Mộc Nhiễm có thể hiểu được suy nghĩ của họ, cũng thực sự muốn xem dị năng của họ đã luyện tập đến đâu trong mấy ngày này: "Vừa hay hôm nay chúng ta ra ngoài săn bắn. Mấy người phải cố gắng cho tốt đấy, còn nợ tôi nhiều tinh hạch như vậy."
"Vâng, hôm nay tôi nhất định sẽ giết thật nhiều zombie, tìm tinh hạch cho Nam tỷ. Nam tỷ, toàn bộ tinh hạch hôm nay coi như chúng tôi tặng chị, không tính vào nợ. Sau này đợi chúng tôi về căn cứ, tinh hạch tìm được mới tính trả chị, đến lúc đó nhất định sẽ trả gấp đôi." Trần Đông nói một cách hào phóng.
Lão Ưng và Cường Tử bên cạnh cũng rất tán thành ý kiến của cậu ta. Những ngày này họ ở biệt thự Bán Sơn, Nam Mộc Nhiễm đã giúp đỡ họ quá nhiều. Chỉ giúp Nam Mộc Nhiễm huấn luyện tốt chó nghiệp vụ, tìm một ít tinh hạch đã dùng qua của mình thật sự không trả hết ân tình này. Cho nên dù sau này có về đơn vị, việc gì có thể giúp được, họ nhất định sẽ giúp.
Giáp Ngọ bên cạnh lại vì lời nói của họ mà khựng lại rõ ràng. Hơn một tuần sống chung, họ chưa từng nói muốn rời đi. Nam Mộc Nhiễm cũng chưa từng đề cập đến, Giáp Ngọ còn tưởng rằng họ sẽ không đi nữa chứ.
Tư Dã đứng ở phía sau cùng nghe được cuộc đối thoại của họ, theo bản năng nhìn về phía Nam Mộc Nhiễm đang im lặng bên cạnh, anh không nói ra được tại sao trong lòng dâng lên sự áy náy một cách khó hiểu.
Nam Mộc Nhiễm chỉ khẽ nhếch môi cười: "Được, vậy hôm nay coi như mấy người làm không công cho tôi."
"Không vấn đề, nên thế." Lão Ưng cũng cười đáp lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play