Cây ăn quả có chút lo lắng nhìn Nam Mộc Nhiễm, nó biết hiện tại chỉ có con người này mới có thể giúp được nó: "Tôi sẽ dẫn đường cho mọi người."
Vì Vĩnh Dạ sợ nước, Liễu Mị cố ý chọn địa điểm tránh nước gần rừng.
Vì vậy khách sạn Vĩnh Dạ không cách khu rừng phía sau quá xa.
Đoàn người xác định phương hướng của cây ăn quả xong, nhanh chóng rời khỏi khách sạn Vĩnh Dạ, thẳng tiến vào rừng.
Trên đường đi, cây ăn quả cao hai mét phía trước đang sốt ruột lao thẳng đến phần thân cây còn lại của mình nằm sâu trong rừng.
"Không phải nói không quan tâm đến quả của mình sao, sao còn vội vã thế?"
Hàn Ứng Đình có chút kinh ngạc, vừa nãy cây ăn quả không phải đã tặng quả cho họ sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT