Những thứ này đều là thứ tốt, nhưng Sở Hi Thanh không mang được nhiều như

vậy.

Hắn chỉ có thể lấy bốn con mắt trên Huyền Vũ Quy Xà, và sừng của Chúc Cầu.

Đây chính là thứ có giá trị nhất, cũng là tinh hoa của bọn chúng.

Thật ra mắt của Huyền Vũ Quy Xà cực lớn, mắt rùa có thể to bằng vại nước,

mắt rắn cũng tương đương với bánh xe. Sừng bạc của Chúc Cầu thì nhỏ hơn

một chút, nhưng cũng cao bằng nửa người, hơn nữa còn cực nặng.

Sở Hi Thanh mang chúng theo thì sẽ bị trói buộc.

Nhưng hắn không nỡ vứt đi, những thứ này đều là tài liệu luyện khí đỉnh cấp,

trên thị trường muốn mua cũng không có mà mua.

Mắt của Huyền Vũ Quy Xà, ít nhất một trăm vạn lượng bạc một cái, hiến tế cho

Lê Tham là không có lời.

Giá cả của sừng ba con Chúc Cầu cũng không rẻ, mấu chốt là ba cái sừng này

có thể hòa vào đôi Kim Ngọc Lương Duyên đao của hắn.

Những thứ còn lại thì chỉ có thể hiến tế cho Lê Tham.

Vị Vạn binh chi chủ này chay mặn không kiêng, vì vậy cũng có thể hiến tế tài

liệu luyện khí.

Nhưng mà rất thua lỗ, hiến tế pháp khí thành phẩm và hiến tế tài liệu luyện khí,

thần ân phải chênh lệch nhau vài lần.

Lúc này, Sở Hi Thanh chợt nhớ đến một chuyện, hắn chỉ vào một góc: “Đúng

rồi, Lương Thần ngươi đi xem cái trứng rùa bên kia. Đây là Huyền Vũ Quy Xà

dựa vào sinh mệnh lực tinh khiết ở nơi này mà thai nghén ra, ngươi có thể ấp nở

nó, luyện thành Linh sủng bản mệnh.”

Trứng của Huyền Vũ Quy Xà này cực kỳ bất phàm.

Tuy rằng nó chỉ là á duệ của Huyền Vũ, nhưng được thai nghén từ kiếm ý của

Mộc Kiếm Tiên, tiền đồ cực kỳ rộng lớn.

Đáng tiếc là s không có cách nào để ấp và thu phục.

Bằng không thì tiểu Tóc Húi Cua sẽ tạo phản, có lẽ Bạch Tiểu Chiêu cũng sẽ rất

tức giận.

Chu Lương Thần nhìn theo ánh mắt của Sở Hi Thanh, hai mắt lập tức sáng

ngời, hiện ra vẻ vui mừng.

Nhưng sau đó hắn liền gãi đầu, ngượng ngùng nói: “Chủ thượng, cái này chỉ sợ

không tốt lắm. Cái gọi là không công không nhận lộc, trứng Huyền Vũ Quy Xà

đáng giá bậc nào. . .”

“Nói nhảm ít thôi, bảo ngươi đi ấp thì đi ấp đi.”

Sở Hi Thanh phất tay áo một cái, đánh gãy lời nói của Chu Lương Thần: “Đây

là phần thưởng khi người thu thập và ghét vảy cá. Hơn nữa công pháp của nhà

ngươi rất thích hợp với mạch Huyền Vũ, người khác cầm trứng Huyền Vũ này

cũng không có lời bằng ngươi cầm. Ngươi ấp trứng rùa ra, vừa hay có thể chở

đồ giúp chúng ta.”

Thật ra Chu Lương Thần rất thèm quả trứng này, có thể nói là khát vọng đến

cực điểm.

Hắn nghe thấy Sở Hi Thanh nói vậy thì cũng không làm kiêu, lập tức chạy đến

gần quả trứng Huyền Vũ kia.

Thời điểm này, Chu Lương Thần lại phát sầu.

Mình phải làm gì để ấp quả trứng Huyền Vũ này?

Chu Lương Thần suy nghĩ một chút, liền xé vạt áo của mình, rồi ôm quả trứng

Huyền Vũ này vào ngực.

Hắn chuẩn bị dùng chân nguyên để tế luyện, đồng thời dùng nhiệt độ của bản

thân để cung cấp ấm áp cho tiểu Huyền Vũ bên trong, khiến tiểu Huyền Vũ cảm

nhận được khí tức đặc thù của hắn.

Người bình thường đều làm như vậy để tế luyện linh sủng bản mệnh.

Hoàn toàn giống như gà mái ấp trứng. . .

Nhưng khi Lãnh Sát Na đang giúp cắt chém sừng Chúc Cầu ở phía sau nhìn

thấy cảnh này thì lại phì cười.

Gương mặt lạnh lùng của hắn lại thất thủ, bật cười thành tiếng.

Bạch Tiểu Chiêu thì lại nhẹ nhàng rơi lên trên quả trứng Huyền Vũ, nàng nhắm

mắt ngưng thần cảm ứng một lát, liền lắc đầu nói: “Không phải làm như vậy

nha. Tiểu Huyền Vũ bên trong đã có khí cơ hòa hợp, thân thể bình thường,

không cần nguyên dùng chân nguyên uẩn nhưỡng.”

“Nó bây giờ là Thuần âm Chi Thể, có mẫu không có phụ, tiên thiên có chút

thiếu hụt, vì vậy không thể nào thoát xác. Ngươi bây giờ chỉ cần nhỏ một giọt

tinh huyết bản mệnh, cho nó một chút tinh nguyên Dương tính, là có thể bù đắp

thiếu hụt của nó, giúp nó phá vỏ.”

Mặt Chu Lương Thần liền đỏ lên, lúc này mới để trứng Huyền Vũ xuống, khép

vạt áo lại.

Sau đó, vẻ mặt hắn nghiêm túc, chuẩn bị ép tinh huyết bản mệnh của mình ra từ

đầu ngón tay.

Bạch Tiểu Chiêu nhảy từ trên trứng xuống, ngước đầu nói: “Không đủ! Ngươi

phải tinh luyện một chút, giọt tinh huyết bản mệnh này càng tinh khiết càng tốt.

Tinh huyết của ngươi càng tinh khiết, chất chứa càng nhiều sinh mệnh lực. Thì

tiểu Huyền Vũ ở bên trong sẽ càng khỏe mạnh, tốc độ trưởng thành càng nhanh,

liên hệ với ngươi cũng càng chặt chẽ hơn.”

Nàng chính là yêu tộc, cũng có thân của thần thú, vì vậy vừa hiểu rõ yêu tộc,

cũng hiểu rõ thần thú.

Lê Sơn bọn họ rất vui lòng khi chỉ điểm cho hậu bối yêu tộc.

Mà con tiểu Huyền Vũ trong trứng này, chắc chắn sẽ trở thành Linh sủng của

Chu Lương Thần.

Đây mới là người của mình, vì vậy Bạch Tiểu Chiêu rất nhiệt tình chỉ điểm.

Chu Lương Thần biết nghe lời phải, hắn tiếp tục tinh luyện tinh huyết, khiến

cho gương mặt đỏ bừng lên, trong miệng còn không ngừng phát ra mấy tiếng

‘ân ân a a’.

Sở Hi Thanh nghe thấy thế thì sắc mặt không khỏi đen xì.

Sau đó, hắn lắc đầu, bắt đầu ra tay thu thập chiến lợi phẩm ở trong lòng núi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play