Lồng ngực Tần Phụng Tiên cũng theo đó mà nổ tung, trong đám máu thịt be bét

kia còn có những cổ trùng nhỏ như dây tóc.

Chúng nó đều bị ‘Thí Thần huyết cương’ áp chế, khí tức cực kỳ uể oải, thoi

thóp.

Chúng nó cực kỳ e ngại ‘Thí Thần huyết cương’, tình nguyện thoát ly thân thể

Tần Phụng Tiên, chứ cũng không muốn tiếp xúc với những sợi tơ màu máu này.

Sở Hi Thanh nhìn cảnh này không khỏi nở nụ cười trào phúng: “Khống Tâm

Cổ! Xem ra sau khi ngươi thay máu xong, người ta cũng không coi ngươi thành

người mình. Đường đường là Thiết Kích Vô Địch, lại là một con chó do Cự linh

Bách Mục tộc nuôi dưỡng.”

Tần Phụng Tiên giận tím mắt, trợn mắt giận dữ nhìn Sở Hi Thanh: “Lão phu chỉ

hận ngày xưa không đủ quyết tâm, thay máu quá muộn!”

Nếu như hắn thay máu khi thăng cấp Siêu Phẩm, vậy hắn chính là Bách Mục

Thạch Linh chân chính!

Khi đó không chỉ không bị Khống Tâm Cổ điều khiển khống chế, lại càng

không cần phải đối mắt với thiên kiếp 500 năm một lần kìa!

Nhưng khi hắn vừa nói câu này, một bóng thương màu đen có lửa trắng quấn

quanh bỗng nhiên đâm xuyên đến.

Là Nghịch Thần Kỳ!

Thanh trường thương này chỉ đâm xuyên một cái bình thường không có gì lạ,

nhưng lại làm cho Tần Phụng Tiên hoàn toàn từ bỏ giãy dụa, đứng im chờ chết.

Hắn thương này, hắn không thể né tránh được, cũng không thể chống lại được.

Bộ thân thể này của hắn cũng bị tuyệt đối đánh chết!

Trong mắt Tần Phụng Tiên hiện ra vẻ bất đắc dĩ, nhưng không có bất kỳ sợ hãi

nào.

Võ tu Siêu Phẩm như hắn, không tử vong dễ dàng như vậy!

Ấn ký nguyên thần của hắn được khắc tại nơi sâu xa trong thiên quy, hắn sớm

muộn gì cũng phục sinh trở về!

Hiện giờ, Tần Phụng Tiên thậm chí còn bắt đầu kỳ vọng vào hai tên tạp chủng ở

trước mắt, hi vọng bọn họ gây sóng gió càng lớn càng tốt.

Muốn phục sinh một võ tu Siêu Phẩm, vậy phải cần một lượng lớn tài nguyên.

Thần Đao môn đến nay vẫn chưa chịu phục sinh Thư Hoài Thạch, mà dù là

Bách Mục tộc – đế tộc Trường Lưu sơn cao quý phía sua hắn cũng sẽ không tùy

tiện ném tài nguyên cho một người ngoài như hắn.

Tuy nhiên, chỉ cần hai người tạo sóng to gió lớn ở Thần Châu, thì tỷ lệ hắn phục

sinh lại càng cao.

Các thần trên trời muốn can thiệp vào nhân tộc Thần Châu, vậy thì không thể

rời bỏ hắn.

Bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ nghĩ đến Tần Phụng Tiên hắn!

Khi Tần Phụng Tiên có vô số ý nghĩ trong đầu, hắn cảm thấy đau đớn ở ngực.

Nghịch Thần Kỳ đầu tiên là xuyên thủng bộ ngực của hắn, sau đó toàn bộ thân

thể của hắn bị trường thương chấn thành bột máu.

Nhưng trước khi toàn bộ thân thể bị đập tan, Tần Phụng Tiên đã đánh tất cả vũ

khí nhất phẩm và thần bảo trên người mình về phía bắc.

Chờ tương lai hắn phục sinh, cũng phải dùng đến những thứ này!

Hai mắt Sở Hi Thanh lại sáng ngời.

Hắn nhìn Sở Vân Vân một thương đâm chết Tần Phụng Tiên, vốn tưởng rằng

mình không có thu hoạch gì, nhưng lại phát hiện ra, sau khi Tần Phụng Tiên tử

vọng, có một ký lực lượng kỳ dị bị sợi tơ màu máu của hắn hấp thu đến.

Cột Ước Nguyện Thạch của Sở Hi Thanh cũng từ 0 biến thành 2.

Khi Sở Hi Thanh đang vui mừng, Thiên Dực Thần Đao - Tiêu Long Đồ đã

giương sáu cánh chim hư ảo của mình lên, chớp mắt đã thoát khỏi Phong Tam

và Thần Xích Hỏa, sau đó bay lên trên bốn tầng mây.

Hắn nhìn thi thể không đầu của Trang Nghiêm, trong mắt hao hàm bất đắc dĩ và

thương tiếc, đau thương.

Tuy Trang Nghiêm vẫn còn nửa đoạn thân thể, nhưng đã hoàn toàn quy về tịch

diệt.

Sở Vân Vân ban tặng cho hắn là ‘Tuyệt đối tử vong’!

Đó là lực lượng mà Trang Nghiêm không thể ứng phó, cũng không có cách nào

chống lại.

Để cho hắn bi ai nhất là, Trang Nghiêm tuy chỉ kém Siêu Phẩm một tia, nhưng

chung quy vẫn không phải là Siêu Phẩm, không thể khắc ấn ký nguyên thần vào

nơi sâu xa trong thiên quy.

Cái này có nghĩa là Trang Nghiêm không thể phục sinh được nữa.

Nhân tài kiệt xuất nhất của Thần Đao môn trong trăm năm qua, người có hy

vọng bước vào Siêu Phẩm nhất, đã chết tại nơi này!

Trong khoảnh khắc này, Sở Vân Vân đã ngẩng đầu nhìn Tiêu Long Đồ ở giữa

bầu trời.

Công pháp của Tiêu Long Đồ đến từ thần trung Lục Sí Kim Thiền, tốc độ cực

nhanh, không kém hơn Sở Vân Vân.

Khi Sở Vân Vân ngẩng đầu lên, Tiêu Long Đồ đã bay lên tầng mây thứ năm.

Hắn nhẹ nhàng nhìn xuống hai người Sở Vân Vân và Sở Hi Thanh, trong mắt

ngậm lấy sát cơ vô hạn, muốn đem hai người này khắc sâu vào trong trí nhớ của

mình.

Thư Hoài Thạch, Trang Nghiêm, Vạn Kiếm Sinh… một mạch ba đời đệ tử của

Thần Đao môn, đều chết dưới tay đôi phu thê này, Tiêu Long Đồ há có thể

không hận?

Nhưng giờ phút này, Tiêu Long Đồ nhìn thấy Sở Hi Thanh cũng ngẩng đầu nhìn

về phía hắn.

Khóe môi Sở Hi Thanh ngậm lấy nụ cười quái dị, thanh Kính Hoa Thủy Nguyệt

đao trong tay bỗng nhiên chém một cái.

Lập tức có từng mảng từng mảng đao cương như gương bạc đang sinh thành ở

trong tầng mây và vùng trời này.

Tiêu Long Đồ nhạy cảm chú ý đến, mảnh đối cương như gương bạc kia đang

phản xạ lại tất cả lực lượng chung quanh hắn.

Lớn từ sức gió, nhỏ đến lực ma sát trong hạt bụi bặm, tất cả ‘lực’ đều đang bị

phản xạ qua lại.

Mí mắt của hắn không tự chủ được mà trợn lên, con ngươi thì lại co rút lại.

Không được!

Đây là thức thứ ba của Thần Ý Xúc Tử Đao… Thần Ý Cấm Thiên!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play