“Những thứ này chúng ta đều biết, chắc chắn sẽ không khinh thường vị đại cao

thủ này của Băng Thành các ngươi…”

Đây là tiếng nói của một cô gái, phát ra từ bên trái nữ tử áo đen, là một nữ tính

có dáng người thướt tha động lòng người, khiến người ta mơ màng.

Nàng vừa nói chuyện vừa nghiêng đầu nhìn nữ tử áo đen.

“Trưởng Tôn công chúa, ngươi đang do dự?”

Nữ tử áo đen này lại chính là trưởng công chúa của Cực Đông Băng Thành,

Trưởng Tôn Nhược Ly!

Cô gái thướt tha mỉm cười, lấy mặt nạ xuống: “Trưởng Tôn công chúa lo xa rồi,

ta đảm bảo sẽ không hại tính mạng của Tế Hải đại trưởng lão, cũng sẽ không

tổn thương mẫu thân của ngươi.”

“Mục đích của chúng ta chỉ là hạ ‘Thái âm thần ấn’ lên người nàng, để thu hồi

lực lượng tại phàm giới của chủ chúng ta thôi. Đúng rồi, còn cần lấy một giọt

tinh huyết của nàng, đây là vì thiếu thành chủ của các ngươi. Chỉ có như vậy thì

hắn mới có thể kích phát huyết mạch Thần âm, bằng không thì viên Cửu Thiên

Thần âm Đan này sẽ uổng phí.”

Trưởng Tôn Nhược Ly nhíu mày.

Nàng nhìn khuôn mặt của cô gái này, ánh sáng trong mắt biến ảo chập chờn.

Đây chính là ngũ quan và dung mạo của Tế Hải đại trưởng lão, mỗi một chi tiết

nhỏ đều rất tương tự. Hầu như không có khác biệt gì, ngay cả khí chất cũng rất

giống.

Lại nhìn kỹ hơn, Trưởng Tôn Nhược Ly phát hiện dáng người của đối phương

cũng cực kỳ giống với Tế Hải đại trưởng lão.

Ngày xưa, khi nước Trấn Hải diệt vong, đại đa số cao thủ nam tính đều chết

sạch, chỉ còn lại một ít cô nhi quả phụ dẫn dắt di dân Trấn Hải lưu vong trên

biển.

Khi đó đại đa số chiến tướng của Cực Đông Băng Thành đều là nữ tính.

Tế Hải đại trưởng lão chính là một người kiệt xuất trong đó.

Nhưng vị này tọa trấn ‘Trấn Hải Từ’ hơn 300 năm, trong thời gian này rất ít khi

gặp người ngoài.

Cô gái này lại có thể mô phỏng ra khuôn mặt và khí chất của Tế Hải đại trưởng

lão, có thể thấy bọn họ chuẩn bị chu đáo đến mức nào.

Giọng nói của Trưởng Tôn Nhược Ly khô khốc: “Sao ta biết các ngươi không

gạt ta?”

“Gạt ngươi? Vấn đề là gạt người thì có lợi gì cho chúng ta? Ngươi phải biết,

Nguyệt Thần đã không tham dự vào phân tranh ở phàm giới từ lâu rồi, chắc

phải 20 vạn năm? Cũng có thể là 30 vạn năm. Nguyệt Thần không có mưu đồ gì

ở dưới phàm giới cả.”

Cô gái yểu điệu kia bật cười: “Chúng ta cũng đã lấy ra thành ý rồi, tổng cộng

chín viên Nguyên Nguyên Khô Vinh Đan kéo dài 50 năm tuổi thọ, có thể giúp

cao thủ nhất phẩm của Băng Thành các ngươi sống thêm một thời gian dài. Đây

chính là Nguyên Nguyên Khô Vinh Đan đấy, dù là cây khô mục nát, dù các loại

phương pháp kéo dài tuổi thọ khác đều không có tác dụng, thì nó vẫn có thể

giúp người ta gặp mùa xuân thứ hai. Điện hạ há không phải một trong những

người hưởng lợi sao?”

“Còn viên Cửu Thiên Thần âm Đan kia có giá trị thế nào, chính ngươi cũng

biết. Nó có thể để thiếu thành chủ của các ngươi thức tỉnh huyết mạch Thần âm,

đạt được tư cách kế thừa Thái Sơ Băng Luân, hơn nữa trong vòng một năm sẽ

vào nhất phẩm. Chuyện đến nước này rồi, công chúa sẽ không đổi ý chứ?”

Ánh mắt Trưởng Tôn Nhược Ly vẫn lấp lóe: “Các ngươi đúng là đã lấy ra Cửu

Thiên Thần âm Đan, nhưng mà không có tác dụng gì cả!”

Thật ra nàng đang hối hận rồi, hối hận như ngàn vạn con kiến gặm nhấm trái

tim nàng.

Hai tháng trước, lời đồn thông gia giữa Vấn Thù Y và Sở Hi Thanh càng ngày

càng kịch liệt và nhốn nháo.

Vì vậy Hữu tướng Quy Nguyên Hạo đã dẫn Trưởng Tôn Binh Quyền đến gặp

nàng, nàng do dự mãi, cuối cùng vẫn đồng ý.

Trưởng Tôn Nhược Ly tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn cơ nghiệp của Trưởng

Tôn gia rơi vào tay người ngoài.

Chín viên Nguyên Nguyên Khô Vinh Đan kia cũng làm cho tim nàng đập thình

thịch.

Trưởng Tôn Nhược Ly không thèm để ý đến tuổi thọ.

Nhưng cái này có thể giúp nàng sống lâu hơn, bảo vệ Cực Đông Băng Thành

thêm 50 năm! Thậm chí còn có thể thử xung kích Siêu Phẩm thêm một lần nữa.

Nhưng sau khi song phương hợp tác được nửa tháng, phương bắc truyền tin Tần

Mộc Ca lấy danh nghĩa thê tử của Vô Cực Đao Quân trở về phương bắc.

Khi đó, Trưởng Tôn Nhược Ly hối hận không thôi.

Nếu nàng biết Sở Hi Thanh và Tần Mộc Ca là phu thê, thì nhất định sẽ cân nhắc

nhiều hơn.

Bây giờ thì đã quá muộn.

Trưởng Tôn Nhược Ly cũng nghe ra ý uy hiếp trong lời nói của đối phương.

Hôm nay, một khi nàng từ chối thì hậu quả khó mà lường được.

Dù đối phương chỉ bộc lộ giao dịch của song phương ra ngoài ánh sáng, thì

nàng cũng không gánh chịu nổi hậu quả.

Còn nữa, song phương đã ký kết Thần khế, nàng cũng không thể làm trái.

Nhưng Trưởng Tôn Nhược Ly vừa nghĩ đến chuyện này thì lại càng bất mãn

hơn.

Cô gái yểu điệu không để ý đến thái độ ác liệt của Trưởng Tôn Nhược Ly, nàng

thản nhiên nói: “Cửu Thiên Thần âm Đan có tác dụng hay không, chính ngươi

rõ ràng. Viên đan dược này, cần huyết mạch Thần âm làm thuốc dẫn.”

“Hoặc là lấy từ thành chủ của các ngươi, hoặc là do Nguyệt Thần ban tặng. Ta

đề nghị là lấy từ thành chủ, chủ ta cũng có thể ban xuống, nhưng tiền đề là thiếu

thành chủ của các ngươi phải thờ phụng chủ ta, trở thành ‘Thần tử’ của nàng.”

Trưởng Tôn Nhược Ly không khỏi hừ nhẹ một tiếng.

Trưởng Tôn Binh Quyền là thiếu chủ Băng Thành, há có thể thờ phụng thần

linh? Từ đây bị người chế ngự, không có tự do? 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play