Sau khi đổi lấy huyết mạch Nguyên Thần, Sở Hi Thanh quyết định không quét

võ đạo bảo khố nữa.

Giữ những điểm thiên nguyên này, chờ đến khi tăng cấp thì lại quét.

Hoặc là chờ hắn thu thập đủ Ước Nguyện Thạch, sau khi ước nguyện thì mới

quét mới.

Sau đó, Sở Hi Thanh chuyển sự chú ý vào cột võ đạo.

Hắn khi đưa mắt nhìn vào mấy chữ ‘Ngọa Tuyết thần đao (tầng 17)’, trong đầu

hắn lại có một tin tức, có dùng 0.003 điểm thiên nguyên để tăng Ngọa Tuyết

thần đao lên tầng 18 không?

Sở Hi Thanh lựa chọn đồng ý.

Hắn còn tăng Ngọa Tuyết thần đao lên đến tầng 25, tăng tám cấp mà chỉ cần

1.02 điểm.

Nơi này là ‘Vô tận băng nguyên’, là nơi Hàn pháp có uy lực lớn nhất.

Nhưng sau khi tăng Ngọa Tuyết thần đao lên tầng 25, thì lại không tăng được

nữa.

Đây là lần đầu tiên Sở Hi Thanh gặp phải tình huống như vậy, hắn không khỏi

rơi vào trầm tư.

Đây rốt cuộc là cực hạn của chí bảo bản mệnh của mình? Hay là trước khi chí

bảo bản mệnh của mình khôi phục, nó chỉ có thể đến mức này?

Chắc hẳn là loại sau.

Nếu như chí bảo bản mệnh này đúng là Đông Hoàng Kính như Phong Tam suy

đoán, như vậy cực hạn của nó phải xa hơn thế này nhiều.

Thiên đế đời thứ tư Đông Hoàng dùng nó để trấn áp thiên hạ, sao có thể dừng

lại ở cảnh giới Bán Thần được?

Sau khi Sở Hi Thanh thu nhỏ bảng nhân vật, liền buồn bực ngán ngẩm xử lý

xấp thư ở trước mặt.

Những thứ này đều bắt nguồn từ Thiết Kỳ Bang, trải qua trạm dịch của Vô

Tướng thần tông, lại do phủ Thần Uy đại tướng quân ở quận Long Thành, Băng

Châu chuyển đến đây.

Đa số đều có liên quan đến Bá Thiên Lai.

Tuy rằng Thiết Cuồng Nhân tọa trấn bên kia, nhưng có rất nhiều chuyện hắn

không thể quyết định, nhất định phải xin chỉ thị từ Sở Hi Thanh.

Một ít đại tướng và khách khanh hộ pháp của Thiết Kỳ Bang, cũng không phải

quá phục Thiết Cuồng Nhân.

Tuy rằng vị này là bang chủ đời đầu của Thiết Kỳ Bang, nhưng thân thể lại là

sát thi sống dở chết dở, tu vị cũng chỉ là nhị phẩm, khó có thể khiến kẻ dưới

phục tùng.

Vì vậy, một đám tinh anh trong Thiết Kỳ Bang đều có thói quen báo cáo vượt

cấp.

Sở Hi Thanh không thể làm gì, chỉ có thể răn dặn ở trong thư hồi âm.

Đương nhiên răn dạy cũng phải chú ý đúng mực.

Đầu tiên là những người này không sai, bọn họ đi theo Sở Hi Thanh chứ không

phải là Thiết Cuồng Nhân.

Gặp chuyện lớn thì phải báo cáo cho chủ quân biết, đây là thiên kinh địa nghĩa.

Nhưng hắn cũng không thể phóng túng đám người này.

Một khi để bọn họ kiêu căng tự mãn, thoát ly khỏi sự khống chế của Thiết Kỳ

Bang, vậy thì chỉ khổ Sở Hi Thanh hắn.

Gặp phải mấy người như Cung Vô Cấu, Thủy Thương Lãng, Sở Hi Thanh còn

có thể dụ dỗ, có thể nói đạo lý, khiến bọn họ bắt chuyện với Thiết Cuồng Nhân.

Từ xưa đến nay, ngự hạ chưa bao giờ là một chuyện đơn giản.

1000 người có 1000 cái ý nghĩ, muốn thuộc hạ bền chắc như thép, sai khiến dễ

dàng như cánh tay, nói nghe thì dễ?

Sở Hi Thanh kiếp trước là một quản lý chi nhánh, thủ hạ không đến 50 người,

nhưng tình hình bên trong đã rất rắc rối phức tạp rồi.

Huống hồ Thiết Kỳ Bang bây giờ, chỉ bang chúng vòng ngoài đã có đến 60 vạn

người.

Sở Hi Thanh coi Thiết Kỳ Bang là một cái ‘Hỗn độn’, vừa duy trì, vừa yên lặng

xem biến hóa của nó.

Thời gian gần đây hắn được rất nhiều lợi ích.

‘Hỗn độn’ thể hiện ở mọi phương diện, vạn vật vạn sự trên thế gian đều ở trong

đó.

Thậm chí còn bao hàm cả tâm trạng, vui sướng đau buồn sợ hãi thích ghen

ghét… của sinh linh đều tan ra vào trong đó.

Đều nói Bàn Cổ khai thiên địa, kết thúc thời đại hỗn độn.

Nhưng mà cái ‘Hỗn độn’ này thật sự kết thúc sao?

Cái gọi là Thiên quy đạo luật của thế giới này, sinh linh trong phàm giới, tất cả

có ở trong hỗn độn không?

Sau khi thú ‘Hỗn Độn’ khai khiếu thì sẽ tử vong thật sao?

“A?”

Sở Hi Thanh bỗng nhiên cảm thấy hơi kinh ngạc khi nhìn thấy một tấm tin phù.

Đây là một phong thư của Bá Thiên Lai, chính là phong thư quy hàng.

Cái tên này cực kỳ thẳng thắn, nói rõ thân phận và mục đích khi nằm vùng ở

Thiết Kỳ Bang, tất cả đều nói rõ rõ ràng ràng, hi vọng được Sở Hi Thanh hiểu

cho.

Ngoài ra, hắn còn đảm bảo cho hơn 900 đồng môn của mình, hi vọng Sở Hi

Thanh có thể nhét bọn họ vào Thiết Kỳ Bang.

Khóe môi Sở Hi Thanh cong lên, tâm trạng đã tốt hơn rồi.

‘Hỗn độn’ của hắn bao la vạn tượng, trật tự và hỗn loạn đều ở trong đó.

Nếu muốn Thiết Kỳ Bang nắm giữ sức chiến đấu mạnh mẽ, nhất định phải duy

trì trật tự vào bang quy của bang.

Hỗn loạn có thể tồn tại ở tư tưởng, hành động lại nhất định phải nghiêm ngặt và

có kỷ luật.

Nhưng thời gian gần đây, Thiết Kỳ Bang mở rộng như một quả bóng bơm hơi,

làm cho cái ‘Hỗn độn’ này càng ngày càng lớn.

Trong bang lại có vô số hạng người bụng dạ khó lường, bản thân Sở Hi Thanh

thì lại ở bên ngoài, lâu không trở về bang, khiến cho Thiết Kỳ Bang xuất hiện

nhiều loại loạn tượng.

Thời điểm này, nếu có một người đáng tin cậy và mạnh mẽ như Bá Thiên Lai,

vậy thì sẽ có ích rất lớn với bang.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play