Mà khi Vũ Côn Luân vừa nói hết câu, một giọng nữ vang lên trong đại điện.

Đó là Hoàng quý phi Trang thị.

Nàng ngồi bên dưới bậc thầm, gương mặt nghiêng nước nghiêng thành đã trở

nên âm u dữ tợn.

Giọng nói du dương mềm mại của Trang thị cũng tràn ngập sát ý vô biên:

“Tuyệt đối không thể để cho Sở Hi Thanh thăng cấp.”

Sở Hi Thanh đã học được thức thứ tư Thần Kính Thiên Đao.

Như vậy hắn có học được thức thứ ba chuyên môn khắc chế hai tộc Vũ và Côn

hay không?

Kiến Nguyên đế đưa tay xoa cằm, suy tư nói: “Đúng là không thể để hắn tiếp

tục gia tăng tu vị, vấn đề là các thế lực lớn bây giờ cũng không biết tu vị của

hắn đã đến mức nào rồi. Có người nói là tứ phẩm hạ, cũng có người cho rằng là

tứ phẩm thượng. Nhưng chắc hẳn là còn chưa đến tam phẩm.”

Hắn hít một tiếng: “Một khi để người bước vào tam phẩm thì sẽ rất phiền phức,

nhưng chắc là hắn không thể hoàn thành ‘nghi thức’ Vô Tướng công đâu.”

Cẩm y vệ, đại nội Trực điện giám và cả Lục phiến môn dưới trướng hắn, tất cả

đều đang nhìn chằm chằm vào hướng đi của Sở Hi Thanh.

“Áp chế tu vị của hắn là một.”

Vũ Côn Luân suy tư: “Còn có các loại phương pháp khắc chế khác cũng sẽ đưa

đến một chút tác dụng trước khi thiên quy Nhai Tí của hắn đại thành. Ví dụ như

Mộng Huyễn Phao Ảnh trong pháp Thiên Cương, hoặc là Mộng Huyễn chi

pháp của võ đạo, tất cả đều có thể mê hoặc cảm nhận của hắn; lại ví dụ như

pháp thuật Già Thiên Tế Nhật, lại như Già Thiên chi pháp của võ đạo.”

“Lại ví dụ như tam đại tông môn lánh đời là Huyền Thương tông, bọn họ có

Xuyên Thiên chi pháp đăng phong tạo cực, có thể xuyên thấu đao của Sở Hi

Thanh. Chúng ta phải nghĩ biện pháp chiêu nạp những cao thủ này, để cho triều

đình sử dụng…”

Thật ra thứ khó đối phó nhất là thức thứ nhất Thần Ý Đao Tâm, mà không phải

Nhai Tí chi pháp.

Trước khi Huyết Nhai Đao Quân xuất hiện, đám Nhai Tí kia cũng không khó

đối phó như vậy.

Khi đó có rất nhiều thiên quy có thể chống lại Nhai Tí chi pháp, nào là Sát Lục,

Toái Thiên, Hủy Diệt, Trấn Thiên, vân vân… tất cả đều có thể ứng phó với nó.

Nhưng mà Thần Ý Đao Tâm vừa ra, nguyên thần tăng mạnh.

Lại mượn địch ý và sát niệm của kẻ địch, hội tụ lực lượng của nhiều người, dễ

dàng đánh nát thiên quy đạo luật của kẻ địch.

Nhưng giới hạn ở chiêu thức Thần Kính Thiên Đao, thì vẫn có biện pháp đối

phó.

Căn cơ của Thần Kính Thiên Đao là Kính Thiên chi pháp, thông qua phản xạ tia

sáng để thi triển.

Ở khoảng cách gần thì bọn họ hết cách, nhưng nếu như xa mấy ngàn dặm, vậy

thì sẽ khác.

Trước khi tu vị của Sở Hi Thanh đạt đến cấp bậc của Huyết Nhai, bọn họ vẫn có

thể áp chế hắn.

“Già Thiên chi pháp?”

Kiến Nguyên đế nhíu mày.

Tuy rằng Già Thiên chi pháp có rất nhiều tác dụng, nhưng sức chiến đấu trực

tiếp lại không quá mạnh, cũng không có bao nhiêu người trên giang hồ có thành

tựu ở phương diện này.

Kiến Nguyên đế nghĩ đến đầu tiên là Đại Hắc Thiên – Nhật Già La, và cả con

Cửu vĩ yêu hồ ở Lê Sơn.

Kiến Nguyên đế cảm thấy đau đầu hơn, hắn lắc đầu, đứng dậy nói: “Huyền

Thương tông thì hơi khó, muốn thuyết phục bọn họ đối đầu với đôi cẩu nam nữ

Sở Hi Thanh kia, e rằng là rất khó. Về phần những người khác, trẫm sẽ cố gắng

thu nạp.”

“Mấu chốt vẫn là Cực Đông Băng Thành! Chúng ta không thể tiếp tục như vậy

nữa. Nhiều nhất là hai tháng nữa, Tần Mộc Ca sẽ dẹp yên Nghiêm Châu, chúng

ta nhất định phải giải quyết Vấn Thù Y và đại quân dưới trướng nàng trong hai

tháng này. Bằng không…”

Ánh mắt Kiến Nguyên đế đầy âm u.

Bằng không núi sông đổ nát, nước mất nhà tan!

Hắn chắp tay sau lưng: “Quý phi, các ngươi cũng phải giúp ta.”

Trang thị hơi chần chờ.

Nàng lại không yêu cầu điều kiện như quá khứ, mà nghiêm túc gật đầu: “Tộc ta

tự nhiên sẽ dốc hết sức.”

Lúc này, quốc sư lại chắp tay nói với giọng lạnh lẽo: “Ngoài ra, vì điều tra

chuyện Sở Hi Thanh và Tần Mộc Ca phục sinh, thần đã đọc hết tất cả hồ sơ có

liên quan đến Sở Phượng Ca, thần có suy đoán Lệ thái tử có thể còn một đứa

con mồ côi trên đời, rất có thể là vị con gái của Lục Trầm kia.”

“Một đứa con còn sống?”

Kiến Nguyên đế hơi trợn mắt lên, hiện ra vẻ không tin nổi, sau đó lại lộ ra vẻ

mừng rỡ như điên.



Cùng lúc đó, trên đỉnh núi Ô Kim.

Nhìn từ đỉnh núi xuống dưới, còn có một lượng lớn tướng sĩ đang quét dọn

chiến trường.

Bọn họ chất đống thi thể thành núi, sau đó đổ dầu rồi nhen lửa.

Đất đai quanh đây màu mỡ, còn có số lượng lớn dị tộc tụ tập.

Nếu như cứ mặc kệ đám thi thể này, có thể sẽ tạo thành dịch bệnh, còn có thể

đưa đến hung thú và mãnh cầm.

Những tướng sĩ này cũng đang sưu tập các loại binh khí trên chiến trường.

Tài nguyên ở phương bắc phong phú, nên những binh khí này đều được dùng

tài liệu tốt.

Bọn họ chỉ cần mang về phân giải, là có thể chế tạo ra rất nhiều vũ khí mới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play