Sở Hi Thanh không chạy đến Thiết Châu ngay.

Hắn còn dành thời gian tu luyện, mau chóng thăng cấp Hỗn Nguyên công, đồng

thời quan tâm đến chiến sự bên Nghiêm Châu, sẵn sàng cứu viện bất cứ lúc nào.

Tại giai đoạn đầu, cuộc chiến Nghiêm Châu không chỉ phải tiến công theo

đường núi, hành quân rất gian nan, ven đường còn có rất nhiều hiểm quan yếu

ải cần công phá, vì vậy nên không cần đến Nhai Tí Đao của hắn lắm.

Huống hồ Vọng Thiên Hống quan hệ rất lớn, một khi thi độc truyền bá ra, bách

tính nhân tộc phải chết đến ngàn tỷ.

Đây không phải chuyện một nhà nữa.

Mà Thiết Châu ở ngay cạnh U Châu, chính là phạm vi thế lực của Vô Tướng

thần tông.

Việc này Vô Tướng thần tông phải gánh vác.

Sau khi thương lượng với mấy vị đại trưởng lão, Sở Hi Thanh quyết định để

Ngoại Vụ viện đứng ra, phân phát mấy cái nhiệm vụ, để mười mấy vị đệ tử

chân truyền đi điều tra tình hình.

Ngoài ra, Vô Tướng thần tông còn hạ lệnh cho môn nhân đệ tử ở Thiết Châu,

chú ý tất cả điều dị thường ở địa phương, báo cáo kịp thời.

Vô Tướng thần tông có mấy chục vạn đệ tử nội ngoại môn, còn có gần 700 vạn

đệ tử ký danh, có ít nhất một phần mười đệ tử phân bố ở Thiết Châu. Đủ để tạo

thành một tấm lưới gió thổi không lọt, dù là gió thổi cỏ lay cũng không giấy

được tai mắt của bọn họ.

Cũng ở ba ngày sau, ngày 15 tháng 11 năm 36 Kiến Nguyên, 50 vạn binh mã

‘Thiên Lang quân’ và 33 vạn dân quân phụ trách hậu cần đã xuất chinh.

Bọn họ đóng quân ở Băng Châu trước, sau đó dọc theo dòng suối nhỏ để đánh

vào Nghiêm Châu.

Theo sát phía sau là bốn quân đoàn chủ lực ‘An Bắc quân’, ‘Thiết Lâm quân’,

‘Hổ Bí Quân’, ‘Thần Đao quân’, tổng cộng 210 vạn biên quân, cùng với 92 vạn

phụ quân, lục tục áp sát về phía Nghiêm Châu.

Sau đó chính là như tất cả mọi người dự đoán, tuy Cự linh chiếm cứ rất nhiều

quan ải hiểm yếu, lại chiếm chỗ cao, nhưng lại không dám dựa vào những nơi

hiểm yếu kia để chống đối.

Bọn họ chỉ chống lại một chút, như là mang tính chất tượng trưng, sau đó liền

lùi lại.

Bọn họ sợ hãi Nhai Tí Đao của Sở Hi Thanh, cũng sợ Nghịch Thần Kỳ của Sở

Vân Vân.

Đóng giữ nhiều binh mã sẽ bị Nhai Tí Đao trấn án, ít binh mã thì không chống

lại được Sở Vân Vân.

Đôi phu thê này, quả thực là khắc tinh của tất cả hùng quan trong thiên hạ.

Vì vậy, Cự linh Nghiêm Châu dứt khoát từ bỏ, kéo 260 vạn binh mã và hơn 100

vạn phụ quân dân binh về địa vực cao nguyên.

Sở Vân Vân và các tướng lãnh đều hiểu rõ ý đồ dụ địch xâm nhập của Cự linh.

Bọn họ vẫn đâu vào đấy, sau khi đánh vào Nghiêm Châu thì bắt đầu càn quét

phía nam, liên tục chiếm cứ hai khối bình nguyên ngàn dặm.

Đây là chốn cữ của Huyền Hoàng thủy đế, tên là quận Thiên Lâm và quận

Thượng Điền.

Hai nơi này từng mấy lần thất thủ vào tay dị tộc, từ 39 ngàn năm trước, sau khi

triều Đại Ngự diệt vong, thì nhân tộc vẫn chưa thể thu hồi.

21 ngàn năm trước, lúc Thái Vi Viên cực thịnh thì đã có hi vọng đoạt lại

Nghiêm Châu, nhưng sắp thành lại bại.

Sau khi chiếm đóng hai quận này, biên quân Băng Châu tạm dừng xâm nhập.

Sở Vân Vân dùng nơi này làm căn cơ, triệu tập Cửu Lê Cao Sơn thị và bách

tính Thần Châu đến khai khẩn.

Nhưng tạm thời không có hiệu quả gì.

Tuy rằng các châu trong Thần Châu vẫn đang chiến loạn, nhưng Cực Đông

Băng Thành quản quân rất tốt, gần như không nhiễu dân; bên phía triều đình thì

lại do thái sư Độc Cô Thủ đảm nhiệm chủ soái, quân pháp càng nghiêm khắc

hơn. Vì vậy các nơi vẫn giao chiến nhưng không có lưu dân.

Nhưng các nơi như Thiết Châu, U Châu, Tấn Châu, Kế Châu, lại có rất nhiều

dân không có đất. Vô Tướng thần tông đang tổ chức và trợ giúp dân chúng di

chuyển qua bên này.

Nhưng bọn họ cần phải đi hơn vạn dặm mới đến được Nghiêm Châu, nên trong

thời gian ngắn là không làm được gì.

Chỉ có thể hi vọng vào hơn trăm vạn phụ quân dân binh kia.

Sau khi lên cao nguyên, đại đa số địa vực vẫn còn tính là bằng phẳng, hậu cần

cũng không cần nhiều người như vậy.

Một số phụ quân dân binh trong đó đồng ý định cư tại Nghiêm Châu, được phân

ruộng ngay tại chỗ.

Đất đai Nghiêm Châu màu mỡ, cuối cùng có hơn 60 vạn người đồng ý định cư

tại đây.

Ngoài ra, Cửu Lê Cao Sơn thị cũng mang đến cho Sở Vân Vân một niềm vui

bất ngờ.

Nhân số của Cao Sơn thị tộc sinh hoạt ở Nghiêm Châu lại nhiều hơn xa những

gì bọn họ nghĩ.

Sở Vân Vân chỉ dùng 25 ngày, liền triệu tập được 90 vạn người Cao Sơn thị tộc

ở lân cận Nghiêm Châu.

Nàng dùng 17 vạn thanh niên trai tráng để nhét đầy các bộ biên quân, lại tiến

hành huấn luyện 13 vạn ‘Cao Sơn quân’.

Hơn nữa càng ngày càng nhiều Cao Sơn thị tộc chạy đến, quy mô của ‘Cao Sơn

quân’ không ngừng mở rộng, dự tính là ba tháng sau, số lượng sẽ lên đến 50

vạn. Các chiến sĩ Cao Sơn bên trong các bộ biên quân cũng lên đến khoảng 80

vạn.

Những chiến sĩ Cao Sơn này, chính là quân đội tuyệt hảo trên cao nguyên.

Bọn họ cao gần trượng, hình thể gần như đuổi sát Cự linh, thân thủ lại cực kỳ

nhanh nhẹn.

Hầu như tất cả chiến sĩ Cao Sơn đều có sức mạnh khổng lồ, hơn nữa bước đi

như bay trên núi cao. Do sinh hoạt ở phương bắc, dễ dàng đoạt được bí dược,

nên cơ bản đều có tu vị bát phẩm. Chỉ cần phân phối binh khí và chiến giáp

thượng giai, là có thể trở thành một nhánh quân tinh nhuệ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play