“Còn cả triều đình nữa, tuy nói triều đình đang bình định Cực Đông Băng

Thành. Nhưng một khi để Tần Mộc Ca thành thế, uy hiếp không hề kém hơn

Cực Đông Băng Thành. Thiên tử không thể không ra sức.”

“Thật ra chúng ta không cần trực tiếp đứng ra, mà chỉ cần liên lạc với Bất Chu

sơn là được. Tần gia ta có rất nhiều bạn cũ, có thể nắm giữ hành tung của Tần

Mộc Ca và quân đội của nàng.”

“Còn phải nghĩ biện pháp ép Tần Tịch Nhan rời khỏi Vô Tướng thần tông, nhất

định phải thu hồi Quy Nhất Nguyên Chung. Lão tổ có Quy Nhất Nguyên

Chung, làm sao lại sợ Tần Mộc Ca?”

Tần Phụng Tiên nghe vậy, khóe môi không khỏi nhếch lên.

Nhưng hắn lại nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của Tần Dụng ở bên cạnh, liền híp mắt

lại, sau đó cười hỏi dò: “Sao thế? Dụng nhi đang lo lắng chuyện gì sao?”

Tần Dụng rùng mình một cái, lập tức cười khổ: “Lão tổ, ta suy nghĩ nửa ngày

rồi, Tần Mộc Ca rõ ràng là có thể bắt giữ toàn bộ chúng ta, nhưng lại thả cho

chúng ta rời đi, có lẽ là có dụng ý khác.”

“Ngươi đang lo lắng nàng dục cầm cố túng, có ý dung túng các ngươi?”

Tần Phụng Tiên nghĩ thầm, cái này không phải là không thể.

Thật ra thì việc này rất phù hợp với tính cách của Tần Mộc Ca.

Tần Phụng Tiên lại bật cười: “Vậy thì như thế nào? Nếu như nàng thật sự tính

toán như vậy, đó chính là vô cùng ngu xuẩn, tự chịu diệt vong.”

“Cuộc chiến Nghiêm Châu này, chẳng những có Thiết Sơn Tần thị ta tham dự,

Bất Chu sơn và tế ti của các thần cũng sẽ tham dự, bọn họ nhất định sẽ dốc hết

sức lực để giúp đỡ bách tộc Nghiêm Châu, có thể nói là thiên thời địa lợi nhân

hòa đều nằm ở phe ta.”

“Trái lại thì sau khi thanh tẩy, biên quân mất rất nhiều nòng cốt, lòng quân rung

chuyển. Tần Mộc Ca không có bất kỳ phần thắng nào, nàng sẽ không có cơ hội

báo thù các ngươi. Dụng nhi ngươi cần gì phải sợ?”

Tần Dụng nghe vậy thì ngẩn ra.

Nội tâm bất an của hắn nhất thời bằng phẳng lại.



Đầu tháng 11 năm 36 Kiến Nguyên, toàn bộ cảnh nội bốn châu đông bắc đều

đang rung chuyển.

Bá Võ Vương Tần Mộc Ca trở về, nhấc lên sóng gió ngập trời, trận sóng gió

này dùng một tốc độ kinh người, quét ngang tất cả ngõ ngách của bốn châu

Băng U Cực Tuyệt.

Có điều, trận rung chuyển này tuy rằng kịch liệt, nhưng cũng rất ngắn ngủi.

Chỉ trong chín ngày ngắn ngủi, cảnh nội bốn châu đã khôi phục an bình.

Chờ đến khí bách tính bốn châu lấy lại tinh thần, liền phát hiện quan lão gia bên

trong phủ nha đã thay đổi.

Những bộ đầu Lục phiến môn kia, cũng đổi thành người của Vô Tướng thần

tông.

Mỗi ngày bọn họ đều dẫn theo một lượng lớn bộ khoái võ trang đầy đủ, cộng

thêm binh lính mượn từ biên quân, bắt đầu tuần tra dạo phố, đề phòng nghiêm

ngặt, để đám lưu manh phố phường và các nhân vật hắc đạo đều câm như hến,

không dám lỗ mãng.

Có người nói, trong mấy ngày ngắn ngủi này, có ít nhất hơn một nghìn trọng

phạm truy nã bị sa lưới, những người còn lại cũng không dám ở lại Băng U Cực

Tuyệt, tất cả đều xuôi nam tránh nạn.

Còn có Thiết Sơn Tần thị gần như một tay che trời ở bắc địa, cũng bị vị tổng

soái đại nhân kia đả kích vô cùng thê thảm.

Con cháu của Tần gia gần như bị quét sạch sành sanh, còn liên lụy đến rất nhiều

môn sinh và bạn cũ của Tần gia.

Có người nói đây là do ba năm rưỡi trước, tổng soái đại nhân bị thiên tử và tộc

nhân Tần gia liên thủ mưu hại, cho nên mới bỏ mình, sau đó nhờ vào bố trí

trước khi chết của phụ thân Vô Cực Đao Quân – Sở Hi Thanh, lúc này mới khởi

từ hoàn sinh.

Vì vậy tổng soái đại nhân gả cho Vô Cực Đao Quân, sau khi trở về U Châu lại

ra tay ác độc, thanh tẩy toàn diện với con cháu Tần gia.

Lời đồn này truyền bá rộng rãi ở bốn châu Băng U Cực Tuyệt, mọi người nghe

thấy thì đều kinh ngạc không thôi.

Bọn họ đang kinh ngạc vì Thiết Sơn Tần thị ngu xuẩn, đây há không phải là tự

hủy trường thành sao? Liên thủ với thiên tử để giết gia chủ, lại còn là gia chủ

xuất sắc nhất của Thiết Sơn Tần thị, là thiên kiêu cái thế, là chiến thần vô

địch… Chuyện này quả thật là ngu xuẩn như nhân tộc chủ động hủy ‘Tuyệt

Bích trường thành’ vậy.

Thật sự không biết đám người Tần gia kia nghĩ như thế nào nữa.

Mọi người cũng cảm khái tổng soái đại nhân khoan dung.

Dù bị tộc nhân hại chết, nhưng tổng soái đại nhân cũng không lạnh lùng hạ sát

thủ những tộc lão kia, mà chỉ trục xuất mà thôi.

Có người nói chỉ có hai tên không có mắt, muốn ngăn cản tổng soái nắm giữ

bắc vực, còn tuyên bố muốn cấu kết với Cự linh, lúc này mới bị tổng soái một

thương giết chết.

Bởi vậy có thể thấy lòng dạ của tổng soái là rộng lượng và nhân hậu.

Người của Thiết Sơn Tần thị rơi vào hoàn cảnh này, chính là đáng đời.

Để bách tính các nơi vui mừng là, tổng soái đại nhân đã hạ lệnh, nghiêm cấm

‘Đương thập đại tiền’ của triều đình ở bắc vực.

Điều này làm mọi người phấn chấn không thôi.

Triều đình dùng loại tiền đồng chỉ to hơn một vòng kia, lại muốn đổi lấy hàng

hóa bằng mười đồng tiền, đây không phải là cướp đoạt sao?

Cấm rất tốt!

Tổng soái đại nhân yêu quý bách tính, nhìn xa vạn dặm.

Còn nữa, phu quân của tổng soái còn là Vô Cực Đao Quân, vị Vô Cực Đao

Quân một người một đao trấn áp 500 vạn đại quân Cự linh!

Hay lắm! Xem ra thiên hạ này phải biến thành của người khác rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play