Sở Hi Thanh giơ tay lên, ra hiệu mọi người dừng tay lại.

Sau đó, Sở Hi Thanh thản nhiên nhìn mấy người sau lưng Thời Tri Mệnh: “ta có

thể hạ thủ lưu tình, nhưng Thời huynh cũng phải trả giá một chút.”

Trong Vân Hải tiên cung, bọn họ mờ mịt không biết thân phận thật sự của Thời

Tri Mệnh.

Sau Vân Hải tiên cung, Thiên Thính viện của Vô Tướng thần tông đã điều tra rõ

ràng, cũng điều tra được đám thuộc hạ của hắn.

Sở Hi Thanh cũng biết được đám người sau lưng Thời Tri Mệnh chính là bại

tướng dưới tay mình.

“Không cần nói nhảm, muốn gì cứ nói!”

Thời Tri Mệnh chắp tay sau lưng, vẻ mặt lành lạnh.

Hắn biết, một khi chiến đấu thì mình nhất định không phải là đối thủ của đám

người Sở Hi Thanh.

Bản thân hắn có thể đào tẩu, nhưng bộ thân ngoại hóa thân này cũng sẽ bị

thương nặng.

Còn cả đám thuộc hạ phía sau kia, chắc chắn cũng không giữ được.

Đây là mấy người hắn vất vả bồi dưỡng lên, Thời Tri Mệnh không muốn tiêu

tồn nhiều thần lực để phục sinh.

Thời Tri Mệnh bây giờ cũng chỉ có thể uy hiếp Sở Hi Thanh bằng cách cá chết

lưới rách.

Sở Hi Thanh mỉm cười, lấy một quyển trục da dê ra, rồi bắt đầu viết.

Lần này, các điều kiện chặt chẽ và tường tận hơn nhiều.

Sở Hi Thanh viết hai mươi mấy hàng chữ, lúc này mới ném qua: “Thời huynh

xem đi, chỉ cần ngươi ký kết Thần Khế này, hôm nay song phương chúng ta đều

bình yên.”

Thời Tri Mệnh cầm quyển trục trong tay, cười gằn nói: “Thần Khế thiên bi!”

Ngày xưa, hắn từng bị chủ nhân Thần Khế thiên bi lừa gạt, lưu tên trên Thần

Khế thiên bi.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho hắn lưu lạc đến hoàn cảnh

như bây giờ.

Nhưng thời đã từng để tên trên Thần Khế thiên bi, không quan tâm có ký thêm

lần nữa hay không.

Hắn lại nhìn nội dung một lần, sau đó biến sắc: “Ngươi có thứ kia thật?”

Sở Hi Thanh mỉm cười, lấy một cái pháp khí hình la bàn ra.

Đó chính là tử thể của Trụ Thần Bàn mà hắn lấy được từ tay của tế ti áo đen.

Thứ này phàm nhân không thể tế luyện, cũng vô dụng với thuật sư, nhưng với

Thời Tri Mệnh thì chưa chắc.

Trong mắt Thời Tri Mệnh lập tức hiện ra ý khát vọng mãnh liệt.

Sau đó hắn cầm quyển trục suy tư, cuối cùng dùng đôi mắt sâu thẳm nhìn vào

Sở Vân Vân: “Điều thứ bảy và thứ chín, ta tuyệt đối không thể đáp ứng, còn lại

thì Thời mỗ có thể đồng ý.”

Sở Hi Thanh nghe vậy thì cau mày, rồi bật cười nói: “Cũng được, nhưng ngươi

phải vô điều kiện giúp ta ba lần.”

“Hai lần!”

Thời Tri Mệnh vung tay lên, xóa một bộ phận chữ trên quyển trục, lại viết một

hàng chữ, sau đó mới ấn tay lên.

Hắn ném quyển trục lại: “Ta sẽ dốc toàn lực, cũng hi vọng hai người các ngươi

tuân thủ ước định!”

Mấy người Ngụy Nguyên Tùng ở chung quanh nghe vậy, nội tâm nhất thời

chìm xuống.

Bọn họ đã được lĩnh giáo sự lợi hại của Thời Tri Mệnh này.

Trước mặt đối phương, Thiên Nguyên Thần Thủ của Ngụy Nguyên Tùng lại

như một trò đùa.

Lúc này Thời Tri Mệnh lại đáp ứng ra tay cho Sở Hi Thanh hai lần, nói không

chừng chính là cái mạng của hai võ tu nhất phẩm.

Còn nữa, rốt cuộc là vị này đã giao dịch gì với Sở Hi Thanh? Nội dung trên

quyển trục kia là gì?

Bọn họ không thể không để ý.

Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn nội dung trên quyển trục, lập tức cười ha ha, rồi nhét

quyển trục vào tay áo.

“Thời huynh quả nhiên là sảng khoái, từ nay về sau chúng ta là người một nhà

…”

Hắn nói đến đây, bỗng nhiên ngẩn ra, liếc mắt nhìn về phía lòng đất.

Loại cảm giác kia lại đến rồi, như có thứ gì đang thu hút hắn, hô hoán hắn. Hơn

nữa cảm giác này còn mạnh hơn lần trước gấp mấy lần.

Sở Hi Thanh nhíu mày, sau đó thu hồi tạp niệm: “Vậy thì mời Thời huynh đồng

hành với chúng ta đi.”



Sở Hi Thanh lại xuất phát lần nữa, đội ngũ của hắn lại lớn mạnh hơn.

Một năm qua, Thời Tri Mệnh đều đang ra sức mưu đồ khôi phục lại.

Sau trận chiến ở Vân Hải tiên cung, Thời Tri Mệnh lại mời chào vài tên thuộc

hạ đắc lực, làm cho đám người dưới trướng tăng lên tám người. Hơn nữa đều có

thực lực không tầm thường, dưới sự dạy dỗ của Thời Tri Mệnh, đều có tu vị và

thực lực khoảng tam phẩm.

Phong Lôi Song Cực – Cổ Kiếm đi cách Sở Hi Thanh mười trượng, tâm trạng

của hắn lại cực kỳ phức tạp.

Hắn phát hiện địch ý của mình với Sở Hi Thanh đã ít đến mức gần như không

có, cũng không có bất kỳ ý nghĩ muốn phân cao thấp nào.

Đây là vì chênh lệch của song phương quá to lớn, khiến cho Cổ Kiếm mất tất cả

đấu chí và tự tin.

Chưa nói đến thực lực của bản thân Sở Hi Thanh, chỉ một đám cao thủ quanh

người Sở Hi Thanh cũng làm cho hắn bị đả kích rất lớn.

Mình còn đang nằm dưới cánh chim của Chúc Quang âm, mưu cầu càng nhiều

lực lượng. Sở Hi Thanh người ta thì đã là thần thoại võ lâm, một người một đao

trấn áp năm trăm vạn đại quân Cự linh!

Lại nhìn tình cảnh ngày hôm nay, vị này như sắp thống nhất chính đạo, hiệu

lệnh lục đại thần tông!

Sở Hi Thanh thậm chí còn có tư cách trở thành mưu hữu của Chủ thần nhà hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play