“Làm được, sao không làm được chứ? Làm một tờ giấy phép buôn bán, mở một cửa hàng ở huyện thành, không tốt hơn chạy khắp chợ phiên bán hàng sao?”
Lý Liên Hoa ngượng ngùng, cười nói: “Ban đầu con cũng không nghĩ tới chuyện này, nếu làm được giấy phép buôn bán, vậy khi về con sẽ làm luôn.”
Lưu Đại Ngân cười nói: “Khi về mẹ cũng đi làm thêm một cái giấy phép buôn bán nữa, chuyên về buôn bán quần áo da.”
Về nhà Lưu Đại Ngân lập tức thương lượng với Lý Tam Thuận chuyện mở xưởng da, và lên huyện làm thêm một tờ giấy phép buôn bán.
Lý Tam Thuận đang tết chổi, trầm mặc một lát, ông ấy nói: “Đại Ngân này, tôi nhớ bà từng nói, sau khi làm giấy phép buôn bán, người trong nhà cùng nhau làm thì không sao, nhưng nếu thuê người, thì vẫn trái pháp luật. Bà muốn mở xưởng da, nhưng nhà chúng ta lại không có ai theo cái nghề này, nếu thuê người… Vậy chẳng phải làm trái chính sách sao?”
“Đúng là tôi đã quên mất chuyện này, Nghe ông nói thế tôi mới nhớ ra, Tiểu Trương đã từng nói hình như chính sách là như vậy, ngời trong nhà cùng nhau làm thì được, nếu thuê người thì chính là tư bản chủ nghĩa.”
Chuyện xưởng da đổ bể, Lưu Đại Ngân rầu rĩ không vui rất lâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play