Vốn dĩ Lưu Đại Ngân đang cực kỳ cao hứng, nghe con trai nói nhìn thấy Giang Văn Chung lại chán ghét nhíu mày một cái: “Con thấy rõ là Giang Văn Chung?”
“Là cậu ta.” Không biết nhớ tới điều gì, Lý Lưu Trụ gãi cằm nói: “Cậu ta còn cười với con đó, nụ cười ấy, khiến cả người con không rét mà run.”
Lưu Đại Ngân lạnh lùng hừ một tiếng: “Quan tâm tới cậu ta làm gì, nhà chúng ta đã không còn quan hệ với nhà Giang Văn Chung, sau này gặp nhau coi như không quen biết.”
Lý Lưu Trụ: “Con biết rồi, mẹ.”
Có thể làm buôn bán giấy phép, Lưu Đại Ngân mới buông xuống tảng đá vẫn luôn đè nặng trong lòng, cả người tràn đầy tinh thần, bước chân mang theo gió.
Bên này Lưu Đại Ngân nhớ lời hẹn với Đại Trần, tìm nhà khách trên tỉnh thành ở lại.
Bên kia Giang Văn Chung trằn trọc trên giường, làm cách nào cũng không ngủ được. Cảnh tượng ban ngày trên phố không ngừng hiện lên trước mắt anh ta.
Sao vận may của Lưu Đại Ngân kia lại tốt như vậy, đã sắp bị mang đi, nửa đường lại xuất hiện Trình Giảo Kim, vậy mà gặp được chủ tịch tỉnh.
Gặp được chủ tịch tỉnh thì thôi, vậy mà còn được khen ngợi một phen chủ tịch tỉnh còn hứa hẹn giúp bà ấy làm giấy phép buôn bán.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT